Jump to content

1 Screenshot

Còn nhớ hồi cách đấy mấy tháng làm thế đếu nào đấy mà mình lại thử xem trailer của Ted, một cái phim hài nhảm mà nghe nội dung qua là đã thấy quen cmn thuộc rồi. Kiểu như Đôrêmon và Nôbita vậy đó. Mình thì dị ứng cái đám phim theo motif này vãi đái, bởi vì xem toàn thấy giả tạo bỏ mẹ (à mình không có chửi Đôrêmon, đây là bộ truyện yêu thích nhất của mình, và mình có thể nói rằng đây là tác phẩm duy nhất với một tình bạn trong sáng, trẻ con mà mình thực sự tin). Xem cái trailer với cái định kiến như thế quả là không hay, nhưng mà cái uncensored trailer này đã khiến mình phải thốt lên: “Da fuck did I just see? Gotta fucking watch this movie” (tạm dịch: vê lù, đéo xem đéo được).

Xem xong trailer thì các bác cũng biết là đừng có xách con trẻ đi xem nhá, chết thằng nhỏ đấy. Cũng cấm chỉ định luôn với các bác nào quá nghiêm túc hoặc có gấu quá nghiêm túc, bởi vì chắc chắn các bác sẽ không cảm nhận được cái hồn của Ted. Còn tui, tui là một thằng mất nết, miệng mồm xấc láo, nói năng bậy bạ (như các bác đã thấy ở phần trên) thì phải nói là bộ phim chinh phục tui hoàn toàn. Lâu lắm rồi mới có bộ phim hài làm tui cười sảng khoái và sung sướng đến thế.

Nói về nội dung và mặt kĩ thuật thì Ted chán đéo tả được. Câu chuyện quá quen thuộc, lê thê, thắt nút đơn giản, đoạn kết thì mình thấy nó như sh!t í. Các góc quay rất bình thường, thiếu ấn tượng (trừ cái màn opening credits mà zoom in vô cái logo của Universal ảo lòi), khá nhiều lỗi kĩ thuật (goof). Nhưng nhờ thế, chúng ta lại được thấy một bộ phim thành công không cần những sự cao siêu trong nội dung hay kỹ thuật, mà nó nằm ở cách đạo diễn kể chuyện và đánh vào cảm xúc của chúng ta. Nhất là thoại. Cái cách mà Teddy và John nói chuyện, đối xử với nhau khiến tui thật sự tin vào tình bạn gắn kết của họ. Nó không phải kiểu giả tạo ngu ngốc như nhiều phim tui từng xem “Ồ, xin chào, bạn có khỏe không? Hôm nay trời đẹp quá, chúng ta đi chơi nhé?” (bitch please!) mà nó bạo tục, nói 1 câu phải chêm fuck và shit vào liên tục mới chịu được. Làm tui đồng cảm hết sức luôn á, gặp anh em thân thiết là miệng mồm cứ thế toàn văng tục thôi, mặc dù bình thường thì cũng đứng đắn vãi đi được. Ted hài hước ở từng tình huống, lời thoại và đặc biệt là những trò đùa kiểu Mỹ mà khi dịch sang tiếng Việt thì chắc chả ai hiểu được (nhưng nếu hiểu được theo nghĩa tiếng Anh thì sẽ thấy vô cùng thích thú), và chúng … tục. Nhắc lại lần nữa. Tục vãi ra. Và thật ngạc nhiên, đó chính là linh hồn của bộ phim này.

Mark Wahlberg và Mila Kunis đều đóng rất tốt. Và cũng thật thú vị khi chúng ta hầu như quên hẳn Teddy (CGI tạo từ motion capture của McFarlane) chỉ là một chú gấu bông mà xem chú như một nhân vật sống thật sự. Chú cũng biết nói tục, biết tia gái, biết nhậu nhẹt hệt như một con người bình thường nhưng cũng rất đặc biệt.

Tóm lại, nếu bạn là fan của Family Guy, nếu bạn có thể chịu được những sự tục tĩu đầy chân thành, nếu bạn chịu được Jvevermind, thì đây là bộ phim bạn rất nên xem để thư giãn đầu óc sau một ngày đầy chuyện chán nản và khốn kiếp chẳng hạn.

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...