Jump to content

1 Screenshot

Film của Tim Burton, mà Mr.Burton lại hay làm mấy film quái quái và hài, thế nên trước khi xem film này thì mình nghĩ rằng; à, coi để giải trí chắc cũng vui và thư giãn. Nhưng không, Big Fish đã tạt một gáo nước thật lạnh vào mặt mình, làm thay đổi hẳn 100% cảm xúc chỉ sau hai mươi phút đầu film.

Cũng chẳng có gì đặc biệt. Chuyện film kể về một người đàn ông từ bé đến lúc già, thậm chí là gần chết, luôn kể những câu chuyện  hoang đường cực độ. Trong những ngày gần kề, con trai ông ta và vợ đến thăm ông, và những câu chuyện tưởng như vô nghĩa và mang tính giải trí cao kia lại là sợi dây gắn họ với nhau chặt hơn.

Big Fish không phải kiểu film như là, bạn coi, rồi lại cười, hoặc hồi hộp, hoặc thót cả tim; giữa những khúc đó lại là vài câu cảm thán chẳng hạn như :“Xạo quá! Ngoài đời làm gì có chuyện đó!” hay “Đúng là chỉ có trong film!”. Ngay từ những phút đầu film, bạn đã biết ngay rằng những gì đang diễn ra và sắp diễn ra trên màn hình tivi, laptop, desktop hay hầm bà lằng cẩu cẩu những phương tiện coi film khác của bạn, hoàn toàn là…xạo; và tất nhiên, những nhân vật trong film cũng biết. Người khổng lồ, thị trấn mà không ai muốn rời khỏi, rạp xiếc, nhảy dù cướp tài liệu mật…vv..vv…, nghe là biết xạo. Ừ, thì Tim Burton cũng đâu có dán nhãn “Based on a true story” cho film đâu?  Ngay cả tựa film – Big Fish – cũng làm mình liên tưởng đến ngày Cá tháng Tư, với tràn ngập những lời nói dối, vô hại có mà có hại cũng nhiều.

Sẽ nhạt lắm nếu cuộc sống của chúng ta cứ lặp đi lặp lại mãi một ngày như vầy : Thức dậy, đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng. Sau đó đi làm. Chiều về, ăn chiều, đi ngủ. Rồi sáng mai lại thức dậy, lại đánh răng, rửa mặt… Cứ coi như cuộc sống quanh ta là một bữa ăn đi, và người cha trong Big Fish đã làm cho mọi người không thể không thích thú với việc hằng ngày cứ ăn đi ăn lại một bữa ăn đó. Bí quyết? Ông không thay đổi các món ăn, ông chỉ nêm vào đó từng chút từng chút gia vị khác nhau. Khi thì mặn, khi ngọt, khi cay, khi lại thanh. Và tí “gia vị” đó chính là những câu chuyện, những lời nói dối dễ thương mà hấp dẫn ông đang kể từng ngày.

Bạn muốn biết gì về ngày bạn sinh ra? Rằng ngày đó bố của bạn không thể đến kịp lúc bạn chào đời vì công việc, hay là chiều hôm ấy bố đã bắt được một con cá to khủng khiếp và chỉ cắn mồi câu là một chiếc nhẫn? Bạn thích phiên bản nào hơn?

Ai đó cảm nhận bộ film rằng, như một câu châm ngôn, hãy sống làm sao cho khi bạn chào đời thì ai cũng cười, và khi bạn mất thì ai cũng khóc. Thế nhưng, mình lại hiểu Big Fish theo một cách khác. Rằng những cái chán chường trong cuộc sống hoàn toàn là thật và không thể tránh khỏi, thế sao chúng ta không thi vị hoá chúng lên một chút, để phần nào thấy cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn? Hãy kể với con bạn là lúc nó chào đời, trên đường bạn đến bệnh viện thì gặp một con rồng lửa khổng lồ ngăn cản, nhưng bạn vẫn vượt qua êm ru. Hãy nói với cô gái bạn yêu rằng lúc bạn vừa gặp cô ấy, thời gian dừng hẳn lại và khi cô ấy đi, thời gian lại trôi nhanh một cách khó hiểu. Một tí gia vị, một tí tưởng tượng, và thế là cuộc sống đâu chỉ đơn điệu với trắng và đen đúng không nào?

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...