Jump to content

1 Screenshot

Hai tháng trôi qua kể từ khi một dịch bò điên phát triển thành thành “dịch người điên” và sau đó trở thành “dịch thây ma điên” tràn ngập nước Mỹ, biến mọi người thành những thây ma khát máu. Những người còn sống sót sau đại dịch này nhận ra rằng không nên ở gần nhau vì họ có thể bị chết bất cứ lúc nào, nhiều người đã sử dụng tên thành phố họ ở làm biệt danh.

Một sinh viên đại học tên Columbus (Jesse Eisenberg) đang tìm đường từ ký túc xá đại học của mình ở Austin, Texas trở về Columbus, Ohio, để xem cha mẹ mình còn sống hay không. Anh gặp Tallahassee (Woody Harrelson), một người sống sót khác, rất cục súc trong việc tiêu diệt lũ thây ma. Mặc dù trông có vẻ không hòa đồng, nhưng Tallahassee vẫn miễn cưỡng cho phép Columbus quá giang cùng. Tallahassee đề cập đến việc anh nhớ chú chó con của mình đã bị thây ma giết chết, cũng như nguyện vọng được ăn thật nhiều bánh Twinkie, thứ mà anh luôn cố tìm kiếm.

Cặp đôi gặp gỡ hai chị em xinh đẹp Wichita (Emma Stone) và Little Rock (Abigail Breslin) trong một cửa hàng tạp hóa. Cả hai là những kẻ lừa đảo, khiến Tallahassee và Columbus phải giao nộp vũ khí của họ bằng cách giả vờ rằng Little Rock bị nhiễm bệnh, sau đó đánh cắp chiếc Escalade của Tallahassee và bỏ đi. Hai thanh niên đi lang thang và vô tình thấy một chiếc Hummer H2 màu vàng chứa đầy vũ khí, Tallahassee quyết định đuổi theo hai chị em kia. Tuy nhiên, một cái bẫy đã được giăng sẵn bởi các cô gái và hai thanh niên bị bắt làm con tin. Trên xe, Tallahassee bất ngờ cướp khẩu súng từ tay Little Rock và có một cuộc đối đầu với Wichita, sau đó Columbus nổi giận và bảo rằng họ còn những vấn đề lớn hơn để lo lắng, cuối cùng tất cả làm hòa và tiếp tục hành trình.

Hai chị em tiết lộ rằng họ sẽ đến công viên giải trí Pacific Playland ở Los Angeles, một khu vực được cho là không có thây ma. Sau khi biết quê nhà của mình đã bị phá hủy cũng như cha mẹ anh khả năng cao đã bị giết, Columbus quyết định đi cùng 3 người kia đến California. Trong suốt chuyến đi, Columbus vẫn cố gắng gây ấn tượng và tán tỉnh Wichita.

Khi nhóm đến Hollywood, Tallahassee hướng họ đến biệt thự của Bill Murray. Tallahassee và Wichita được gặp Murray, ông không bị nhiễm bệnh nhưng đã ngụy trang thành một thây ma để có thể đi bộ an toàn quanh thị trấn. Murray bị Columbus giết khi anh bắn ông do nhầm Murray với một thây ma thực sự trong một trò đùa thực tế trong khi xem Ghostbuster với Little Rock. Columbus nhận ra khi chơi trò Monopoly rằng Tallahassee không đau buồn cho chú chó con của minh mà vì đứa con trai nhỏ của anh ta. Wichita ngày càng bị thu hút bởi Columbus và Tallahassee liên kết với Little Rock mặc dù cả hai luôn bất hòa trước nay. Tuy bị thu hút bởi Columbus, Wichita lo sợ về sự liên kết này và quyết định rời đi cùng Little Rock đến Pacific Playland vào sáng hôm sau. Columbus quyết định theo đuổi Wichita và thuyết phục Tallahassee tham gia cùng anh ta.

Tại Pacific Playland, hai chị em kích hoạt tất cả các trò chơi và ánh sáng để họ có thể tận hưởng công viên, vô tình điều này thu hút sự chú ý của một số thây ma trong khu vực xung quanh. Một cuộc rượt đuổi bắt đầu, và ngay khi hai chị em bị mắc kẹt trên đỉnh của trò tháp thả, Tallahassee và Columbus xuất hiện. Tallahassee dụ các thây ma đuổi theo mình, tạo cơ hội cho Columbus trèo lên tháp giải cứu hai chị em. Cuối cùng Tallahassee tự nhốt mình trong một bốt trò chơi, dụ thây mà đến gần rồi bắn chúng. Columbus thoát khỏi đám thây ma và bắn xuyên qua nhiều thây ma đang trèo lên tháp để giải cứu các cô gái. Như một lời cảm ơn, Wichita hôn Columbus và tiết lộ tên thật của cô: Krista. Khi nhóm rời Pacific Playland, Columbus nhận ra rằng nếu không liên kết cùng những người bạn này, anh đã có thể là trở thành thây ma, và giờ đây Columbus đã có thứ mà anh luôn mong muốn – một gia đình.

Review
Khác với bộ phim cùng thể loại là Doghouse cùng năm là theo kiểu kinh dị-châm biếm, thì đối với Zombieland theo kiểu kinh dị-hài hước nên sẽ ít nhiều không có độ phần kịch tính, nhưng không vì lẽ thiếu độ kịch tính mà thiếu độ kinh dị và máu me. Thậm chí mình còn nhận thấy Zombieland đầu tư khá mạnh cho việc chi tiết hóa về đồ họa, máu me và font của bộ phim, âm nhạc.

Đối với bộ phim I am Legend là một bộ phim nói về sự đơn độc với hai cái kết trong thế giới Zombie, thì đối với Zombieland sẽ không như vậy, mà là nói về tình cảm hóa giữa nhóm 4 người, câu nói của hai chị em Wichita đã giao kèo với nhau là chỉ tin tưởng nhau. 

Tuy nhiên sau khi vào công viên Pacific Playland và bị kẹt, rồi họ được cứu bởi hai gã đã bị hai chị em lừa thì nay phải thừa nhận rằng nếu không có họ thì sẽ không làm gì được nên đã trở thành một gia đình. Vì vậy sự khác biệt với I am Legend là ở bộ phim đẩy tình cảm lên hàng đầu làm trọng tâm và phim còn lại lại mang ý nghĩa sự đơn độc trong thế giới tưởng chừng ta là duy nhất.

Hóa trang và đồ họa
Rất khác biệt với Doghouse, nếu bạn đã xem Doghouse sẽ nhận thấy mức độ hóa trang rất khác xa với Zombieland, ở đây Doghouse đã tập trung hóa vào vấn đề châm biếm xã hội, vì vậy ít nhiều bộ phim sẽ hạ xuống các điều khoản vốn có xuống thấp nhất vốn là đặc trưng của dòng phim zombie. Ít nhiều vấn đề đồ họa và hóa trang cũng liên quan đến kinh phí của đoàn phim nữa, nhưng mình nhận ra là điều đó sẽ không là gì nếu bạn quyết tâm đầu tư cho hoành tráng về đồ họa.

Đối với Zombieland, không đi theo hướng châm biếm đó, theo kiểu hài hước trong thể loại kinh dị zombie, nên hầu hết các bạn sẽ thấy hơi tởm tởm nhưng do mức độ hài hước của nó cũng như về mặt tình cảm nữa nên thành ra các bạn sẽ không thấy kinh dị về mặt lối hóa trang như các bộ phim khác. Đó không phải là phương châm của bộ phim Zombieland, chính vì lẽ này mà mức điểm trên imdb rất cao là 7.6 cùng với 507 ngàn đánh giá.

Đây có thể nói là mức khá thành công với bộ phim thể loại zombie mà hầu hết đặc trưng là sinh tử sống còn, nên mình nghĩ rằng thành công không ở mức về tình cảm, triết lý sống và gây hài hước mà còn ở mức mặt đồ họa và hóa trang rất chi tiết không đến nỗi tệ như Doghouse.

Âm thanh và âm nhạc
Mình không phải là một chuyên gia về âm nhạc nên sẽ đánh giá thiển cận, Zombieland đã dùng nhạc rock để tạo ra phong cách khác biệt, nhưng không vì thế mà không tạo ra ấn tượng người nghe. Mạnh mẽ với đàn guitar và trống, hầu hết tone chủ đạo của Zombieland là hơi “rùn rợn” và sợ hãi, khoang, không phải là âm nhạc horror đâu nhé, mà kiểu người nghe hơi ấn tượng vì khi nghe cũng liên tưởng đến việc kinh dị chứ không phải nó là một âm nhạc kinh dị. Cũng không vì hơi hướng hồi hộp mà thiếu đi cái nền âm nhạc nghệ thuật. Phải không nào?

Tuy là tone nền hơi hướng hồi hộp hầu hết các bài hát, có một số bài rất hay như: Grocery Store, Girls Abandon Boys, Smash The Van v.v… 

Sau khi mình hết các bài hát, quả thực mình cảm thấy rất hay, mình ít khi nghe nhạc hầu hết các phim đâu, nhưng mình phải thừa nhận rằng nghệ sĩ David Sardy đã sáng tác ra các bài nhạc rất hay, thậm chí có số bài nhạc tuy hơi rùng mình tí nhưng lại khá hay. Mình đã tìm hiểu về David Sardy, mới vỡ lẽ ra là ông từng là thủ lĩnh ban nhạc Rock Barkmarket nên thầm nghĩ rằng hèn chi hầu hết các bài cho Zombieland điều là nhạc rock, không ít thì nhiều. Ngả ngũ bái phục ông.

Kịch tính
À thật ra mà nói, về phần kịch tính và hồi hộp trong thể loại Zombie phần lớn luôn chiếm ưu thế, kèm theo với mức độ kinh dị nữa là tay đôi không thể tách rời, thế nhưng đối với Zombieland đã tạo ra phần kinh dị, nhưng nó ở mức độ khá nhẹ, chỉ có thể nhìn ghê ghê vì máu me với việc bị đánh cho dầm bập tan nát cái xác, tiếp là ăn xác  và rơi từ cao xuống đất thêm chút máu me là như không có gì để nói là kinh dị nữa,

Đây có thể là điểm yếu của bộ phim Zombielan, nhưng bản chất của Zombieland không nhắm đến khán giả ưa thích kịch tính và kinh dị sẵn có, mà đến với khán giả thích xem kinh dị ở mức độ nhẹ nhàng đúng nghĩa mà không cần phải quá buồn nôn hay là gây ra hiện tượng căng thẳn sau khi xem. Thay vào đó là chút nhẹ nhàng cùng với tiếng cười, đôi chút tình cảm nữa.

Vì vậy, có thể là vừa điểm yếu, có thể là điểm mạnh vì bộ phim tách hai luồng khán ra làm hai, một phía là kinh dị thuần thúy và một phía là kinh dị nhẹ nhàng chút biến  tấu hài hước, do đó mình thấy Zombieland đã mang lại cho mình rất nhẹ nhàng và cảm thấy hạnh phúc sau khi xem xong bộ phim. Không phải do cặp đôi Columbus và Wichita chính thức yêu nhau sau khi giải cứu được Wichita, mà chính là việc thế giới đã chết gần hết người và họ – bốn con người còn lại – cạnh kề bên nhau trong một dãy núi zombie. Đơn độc là điều khó tránh khỏi trong thế giới zombie này nên sau khi xem xong mình thấy vui và ấn tượng với bộ phim hơn là với quan niệm phải kịch tính hay thấy dở sau khi xem xong.

Nhân Vật
Cả bốn người điều có ấn tượng sâu sắc với mình, nhất là anh chàng Tallahassee đã khiến cho mình mến mộ hơn với lối diễn một gã trai bụi bặm, trông ba trợn nhưng lại tốt bụng, nhất là Columbus đã u mê bà chị Wichita đến nỗi bị lừa hai lần mà vẫn cứ đi tìm chị ta, thế nhưng thằng bé thì kiểu còn chưa trải đời nên lái con xe đi chưa được vài bước đã ngã khiến cho Tallahassee phải phì cười và đành chịu với sự ngốc nghếch.

Về Columbus kiểu dạng ngốc nghếch hơn cả con bé Little Rock, vụn về, làm cái gì cũng không xong, nhát gan thỏ đế, được cái là sống dai trong thời đại này, nhất là cu cậu khá giống anh Mark Fai bờ bút, tóc xoăn má cao. Được cái là gây hài hước.

Về bà chị Wichita, có lẽ là một cô gái lừa đảo khá chuyên nghiệp cùng với đứa em Little Rock trước thảm họa, thế nhưng sau thảm họa thì vẫn cứ chứng nào tật ấy, tuy nhiên cũng không phải là người vô tình khi được hai chàng trai Tallahassee và Columbus cứu lần thứ 3. Chính vì thế mà hai bà chị mới chấp thuận cùng đồng hành và trở thành một gia đình trên hành trình sống sót.

Về cô em Little Rock thì quả thực tới phần 2 là nhìn phát tướng (trổ má) mà ai nhìn vào cũng phát thèm, tuy nhiên tương lai mình sẽ review Zombieland 2. Quay trở lại về cô em Little Rock khá là hợp vai trong bộ phim này, mặc dù không làm gì nhiều lắm, được cái là nếu không có cô em thì cũng không có chuyện cô chị làm theo phải không?

Tóm lại
Đây làm một bộ phim đáng coi nhất trong số các bộ phim thuộc thể loại kinh dị-zombie và kể cả phim thuộc thể loại hài hước, trước đó mình có review Quý Cô Lừa Đảo là một trong bộ phim hài hước, nếu so sánh mức độ hài hước thì tất nhiên Zombieland không thể đọ lại vì bản chất của Zombieland là giữa hai thể loại kinh dị-hài hước. Thế nhưng nếu mình lựa chọn độ hài mà có nội dung chất hơn thì có lẽ Zombieland lại làm tốt hơn nhiều so với Quý Cô Lừa Đảo về phần nội dung.

Tóm lại nếu như bạn sợ máu me, kinh dị, căng thẳng này nọ, thay vào đó là kiểu một thể loại kinh dị-chứa giai thoại tình cảm lẫn hài hước thì quả nhiên, thì có lẽ Zombieland là một trong lựa chọn hàng đầu nhất thay cho các bộ phim kinh dị thuần thúy máu me, bạo lực, hóa trang kinh dị đến nôn mửa và đặc biệt là không hề có kiểu jumpscare. 

Nếu như bạn cần một bộ phim zombie châm biếm hài khác thì có thể kham thảo bộ phim Doghouse (2009), còn không thì có thể tìm đến bộ phim Extinction (2015), đây là một bộ xem khá được, gay cấn có, nghiêm túc có, và tất nhiên là zombie không ngu và khá thông minh theo kiểu bầy đàn, một bộ phim khác nữa là I am Legend 2009 cũng tương tự như vậy. Còn nếu không vừa lòng, bạn có thể vào tag zombie để tìm kiếm một bộ phim ưng cho mình nhé.

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...