Jump to content

1 Screenshot

1) Lâu rồi tui mới lại mò ra rạp xem phim, và tui đã bật ngửa trước giá vé 2D của Megastar: 90k! Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, đi xem một bộ phim mà vèo mất gần 100k. Móc tiền ra mà tui xót xa kinh khủng. Nhưng dù sao cũng có một điều an ủi: do tui đi xem một trong những suất cuối cùng nên có mình tui trong rạp, cứ như là đại gia bao nguyên cả phòng chiếu vậy á.

2) Source Code được các bác VN dịch sát là “Mật mã gốc”, nghe cứ tưởng như một bộ phim trinh thám. Thực ra trong phim chẳng có anh thám tử nào, cũng không có mật mã nào để giải sất. Source Code thực ra là một chương trình khoa học. Trong phim, đây là chỗ sẽ khiến người xem lộn tùng phèo với những giải thích có vẻ là rất cao siêu, cộng thêm với phụ đề siêu “đỉnh” thì có lẽ chẳng mấy ai nắm được cơ chế hoạt động của Source Code.

3) Colter Stevens (Jake Gyllenhaal) là một viên đại úy đã chết trên chiến trường và ý thức của anh ta được đưa vào Source Code để tìm ra kẻ đánh bom khủng bố đoàn tàu đang đi Chicago. Source Code tái hiện toàn bộ khung cảnh của đoàn tàu 8 phút trước vụ nổ dựa theo ký ức của Sean Fentress. Mỗi lần Stevens thất bại, Colleen Goodwin (Michelle Monaghan), một trong những người phụ trách chiến dịch này, lại cho chạy máy xẹt xẹt và bắn Stevens trở lại khung cảnh y như trước đó của đoàn tàu. Điểm thú vị nhất của phim là ở đây. Cũng một hoàn cảnh đó, thời gian đó, nhưng người xem không hề thấy nhàm mà lại rất hồi hộp chờ xem sự việc sẽ đổi khác như thế nào khi nhận thức của Stevens liên tục thay đổi. Do đó, tuy bộ phim chỉ loanh quanh có 3 bối cảnh là đoàn tàu, văn phòng cơ quan của những người làm Source Code, cái buồng của Stevens, nhưng bộ phim vẫn có sức hút nhất định và kích thích khán giả phải vận động đầu óc cùng Stevens tìm ra hung thủ.

4) Source Code không đơn thuần là một bộ phim giả tưởng. Đạo diễn Duncan Jones đã rất khéo léo lồng ghép một thông điệp quen thuộc nhưng ý nghĩa: hãy quý giá lấy từng giây, từng phút, từng giờ của cuộc sống này. Đoạn gần cuối có lẽ là những khoảng khắc đẹp nhất của bộ phim: cuộc gọi của Stevens cho bố, màn cá cược của Stevens với anh diễn viên hài rằng anh ta không thể làm tất cả mọi người cùng cười, đặc biệt là hình ảnh time freeze cuối cùng – hình ảnh đáng giá nhất bộ phim: tất cả mọi người đều cười sung sướng, Stevens thì hôn cô bạn gái của mình, trong cái giây cuối cùng của cuộc đời họ. Tất cả mọi người đều đang tận hưởng một niềm vui trong trẻo, không giả tạo, không sắp đặt, một niềm vui mà nhiều người đã không thể có trong cuộc sống tất bật hiện nay. Bài học này cũng đặc biệt ý nghĩa với tui, khi mà tui đang trong giai đoạn khốn khổ ôn thi. Có lẽ tui cần phải tươi vui lên và nghĩ đến những tháng ngày hạnh phúc, sung sướng khi thi xong …

5) Khi bức tranh time freeze ấy dời qua từng khuôn mặt tươi cười của các vị khách, tui đã vỗ tay và chờ credits chạy lên. Với tui, phim kết thúc ở đó là quá tuyệt rồi. Nhưng tui chưng hửng: phim vẫn tiếp tục. Và thực sự, cái đoạn phim sau đó làm tui thất vọng. Dường như Source Code đang muốn bắt chước Inception khiến khán giả hoài nghi không biết nhân vật đang ở trong thế giới thực hay thế giới Source Code. Nếu như sự hoài nghi đó trong Inception là quá tuyệt vời, thì trong Source Code, đó là sự gượng ép rõ ràng trong nỗ lực tạo ra một kết thúc mở. Đây là điểm duy nhất tui không thích ở bộ phim, còn thì phim khá tuyệt, không nên bỏ lỡ.

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...