Jump to content

1 Screenshot

Nhân vật chính của phim là Christian Wolff. Mắc chứng bệnh tự kỷ từ nhỏ nên khả năng giao tiếp, biểu lộ cảm xúc,… của anh bị ảnh hưởng. Nhưng cũng giống như Beethoven, Newton, Mozart,… hay một loạt các cá nhân xuất chúng khác cũng có biểu hiện của bệnh tự kỷ, Christian được trời phú cho bộ óc của một thiên tài toán học. Lớn lên, anh chọn công việc của một kế toán tại công ty kế toán ZZZ (Tên nghe như buồn ngủ =)))). Thậm chí một nhân viên điều tra trong phim còn nhận xét chọn tên thế này thì bị xếp xuống cuối quyển Những Trang Vàng là đúng rồi :v).

Nhưng bên dưới vỏ bọc tưởng như vô hại đó, Chris chuyên nhận xử lý sổ sách cho các băng nhóm xã hội đen khét tiếng. Vì vậy, anh được gọi bằng những cái tên như “Gã kế toán của tôi”, “Tay kế toán”,… hay chỉ đơn giản là “Kế toán”. Khi nhận thấy mình bị chính phủ chú ý đến, anh quyết định nhận lời mời điều tra số liệu của công ty công nghệ chuyên sản xuất chi giả Living Robotics. Mọi rắc rối và quá khứ của anh cũng được hé lộ từ đây.

Nghe nội dung nói về một sát thủ đầu mưng mủ nhưng chọn lối sống ẩn dật nhưng buộc phải quay về với súng đạn vì một lý do nào đó để rồi chúng ta được thưởng thức những màn cân team mãn nhãn, chắc hẳn nhiều người sẽ liên tưởng đến The Equalizer hay John Wick ra mắt hồi 2014, nhưng The Accountant nhuốm màu nặng nề hơn rất nhiều. Đó là vì nhân vật chính của phim là người tự kỷ. Christian Wolff có thể hoàn thành bộ xếp hình to đùng trong trạng thái lật úp (Nghĩa là úp mặt có hình xuống dưới đó mấy bạn. Mà bộ đấy chắc phải 500 miếng quá. Mình được nhìn hình chắc còn mất cả tháng T.T), có thể xem hết hệ thống sổ sách kế toán siêu phức tạp 15 năm của Living Robotics và tìm ra số tiền bị mất trong vòng 1 đêm, có thể tính nhẩm đến hàng chục triệu trong tích tắc, ngắm bắn trúng mục tiêu là quả trứng từ khoảng cách 1.6km,… nhưng anh không thể giao tiếp  bằng ngôn ngữ và ánh mắt như một người bình thường, phải dùng thuốc chống trầm cảm mỗi ngày, không thể kiềm chế cảm xúc trong những tình huống căng thẳng mà sẽ đập phá mọi thứ hoặc phải đọc đi đọc lại bài đồng dao về Solomon Grundy để trấn an tinh thần.

The Accountant là bộ phim thích hợp cho những người mê thể loại hại não vì những chi tiết đan xen giữa quá khứ và hiện tại của Christant, tại sao giám đốc Ray King lại muốn tìm hiểu danh tính thực của anh, hay ai là người đứng sau việc hơn 61 triệu đô bị thất thoát của Living Robotics,… Ngay cả cảnh mở đầu phim cũng khiến nhiều người cảm thấy nó khá là… không liên quan khi khán giả theo chân một nhân viên cảnh sát tiến vào hiện trường vụ nổ súng. Trong bầu không khí căng thẳng đến tột độ là tiếng van xin: “Van mày đấy, dừng lại đi. Tao thậm chí còn không đụng đến lão già ấy” rồi sau đó tắt lịm. Ông tiến vào mà không hề hay biết một họng súng đang chĩa vào đầu mình. Đến gần cuối phim, chúng ta mới biết được thì ra viên cảnh sát đó chính là Ray King và những vụ án do ông phá được đều có sự giúp sức của Christant. Nói chung là tớ hiểu thế này, Christant có thể bình an vô sự sau mỗi phi vụ làm ăn với những kẻ nguy hiểm nhất có thể là do nếu thấy khách hàng có ý định thủ tiêu, anh sẽ chỉ điểm trước cho Ray. Vì nếu phải lo đối phó với bên kinh tế, chúng sẽ không làm gì Chris được nữa. Còn nếu thằng nào vẫn muốn cố đấm ăn xôi, vẫn muốn tìm đến tận nhà để khử Chris thì cũng sẽ được chăm sóc đặc biệt luôn vì khắp sân sau được lắp camera khắp nơi, đằng trước thì được trang bị cả một khẩu đại liên. Không chỉ vậy, trước đây vì sợ con mình sẽ bị lợi dụng và bắt nạt, Chris và em trai là Brax đã được bố bắt luyện võ từ nhỏ nên anh có sức khỏe cùng khả năng đánh tay đôi cực tốt: Chỉ với một cú đá là có thể giết người, dùng bình giữ nhiệt đánh cho đối thủ trọng thương (Vâng, chính là cái bình có vết lõm mà Chris vẫn dùng đó),… Sở dĩ anh có thể suy tính kỹ càng như vậy là vì không muốn đi vào vết xe đổ của sư phụ mình là Francis, vì trước đây ông cũng làm kế toán cho xã hội đen, nhưng sau khi già yếu, ông bị chúng tìm mọi cách để thủ tiêu. Nhân vật “ông ấy” được nhắc đến lúc đầu phim chính là Francis, khi đó Chris đang đi trả thù cho ông. Cách thức làm việc của Chris cũng chuyên nghiệp hơn khi anh biết dùng vỏ bọc để che giấu thân phận, khi làm việc không dùng tên thật, luôn có đồng nghiệp là một giọng nữ bí ẩn để tìm hiểu hết thông tin về khách hàng và chịu trách nhiệm liên lạc,… The Accountant có diễn biến nhanh, mạch phim khá chặt chẽ vì các sự việc tưởng như rời rạc nhưng cuối cùng đều thu về một mối, chắc chắn sẽ khiến nhiều bạn phải thốt lên “À thì ra là vậy” sau khi xem phim.

Đã từ lâu, Ben Affleck bị gán mác mặt đơ, tức là đóng ngàn phim chỉ với một biểu cảm. Nhưng có lẽ chính biểu cảm ít ỏi đó lại hợp với tay kế toán Christant Wolff – người mắc chứng tự kỷ từ bé. Theo tớ đánh giá, Christant Wolff là vai diễn tròn vai của Ben Affleck. Từ biểu hiện không dám nhìn thẳng vào mắt người khác khi nói chuyện, hay hiện tượng gặp khó khăn trong giao tiếp; người ta hỏi gì đáp nấy, đến việc cố gắng trả lời những câu hỏi tu từ một cách nghiêm túc,… Ngay cả diễn biến tâm lý của Chris từ khi anh gặp gỡ Dana cũng được Ben truyền tải khá tốt. Vẫn là khuôn mặt có phần cứng nhắc, tính tình khô khan nhưng người xem có thể dễ dàng nhận thấy trong anh đã có gì đó đổi khác. Cô gái mới quen được một tuần này đã tác động rất nhiều đến cuộc sống của Chris: Anh nói chuyện với cô nhiều hơn, chăm chú lắng nghe những tâm sự của Dana để rồi ghi nhớ bức tranh cô yêu thích, sẵn sàng mạo hiểm tính mạng để bảo vệ cô. Khoảnh khắc quyết định rời xa Dana, Chris cố gắng khép cửa thật chậm để có thể nhìn cô qua khe cửa thêm chút nữa. Hai cánh cửa đóng lại cũng là lúc chút dịu dàng hiếm hoi biến mất, anh lại trở về với vai trò là tay kế toán kiêm sát thủ quen thuộc, quay về với những con số và súng đạn. Tất cả những hành động trên khiến chúng ta phải tự hỏi liệu đó có phải là tình yêu? Mỗi người sẽ có câu trả lời riêng cho mình nhưng với tôi, Dana như tia nắng ấm áp, khiến cho cuộc sống vốn chỉ có số liệu, sự cô đơn cùng những viên thuốc chống trầm cảm của Chris trở lên sinh động hơn.

Tuy không có nhiều đoạn cân team như The Equalizer hay John Wick nhưng những cảnh hành động trong The Accountant vẫn rất đã mắt. Có cảm giác như Ben đã mang cả sự vô đối của Batman sang phim này vậy :3. Tớ thấy phê nhất lúc Ben dùng thắt lưng đánh nhau ý. Chả hiểu tại sao nữa, cảnh đấy chắc chỉ dài 1′ thôi nhưng thấy ông ý men kinh khủng(人´∀`*)

Phim có nội dung ở mức khá nhưng tôi thấy boss cuối hơi phế. Thuê cả đống người về để bảo vệ mình nhưng hóa ra cuối cùng lại phát hiện ra đứa định giết mình với đứa đứng đầu nhóm vệ sĩ lại là anh em :v. Vâng, nếu bạn nào thắc mắc tại sao Chris và Brax thân thiết như vậy nhưng về sau không thấy đâu nữa thì đến cuối phim sẽ có đáp án. Lúc sau thấy ông đứng dậy, tưởng là tự mình ra tay. Tớ đã nghĩ ra đủ các kịch bản khác nhau, kiểu như 2 anh em đang nói chuyện thì lão ta bắn lén khiến Brax chết, còn Chris bị thương blah blah blah thì hóa ra ổng chỉ chạy đến nói mấy câu vớ vẩn rồi chết lãng xẹt vì bị ăn một cú head shot. Ai biểu anh em người ta đang tâm sự thì lảm nhảm làm chi. Lúc đấy chạy trốn có khi còn sống được thêm mấy phút. Nhưng mà thôi, Chris từ nhỏ đã phải chịu khổ nhiều rồi: Mẹ bỏ đi vì không chịu được cảnh 17 năm chuyển nhà 34 lần, chứng kiến bố chết trước mắt mình, lại còn mới phải xa Dana, giờ Brax bị sao tình trạng trầm cảm của ảnh ngày càng tệ hơn quá.

Ngoài Ben Affleck, The Accountant còn có sự góp mặt của nhiều diễn viên quen thuộc. Anna Kendrick từng đóng Jessica (bạn của Bella) trong Twilight, hay dạo gần đây là 50/50, Into The Woods, Pitch Perfect,… Những ai thích xem bộ ba Spider Man của Tobey Maguire thì chắc không lạ gì ông tổng biên tập khó tính do J.K. Simons thủ vai. Có một sự thật thú vị là chính J.K. sẽ đóng Gordon trong vũ trụ điện ảnh của DC, vậy nên ông và Ben còn hợp tác dài dài. Còn Jon Bernthal thì đã quá nhẵn mặt với fan của The Walking Dead với nhân vật bị ghét vào hàng bậc nhất – Shane Walsh.

The Accountant đạt thành công ngoài mong đợi khi thu về hơn 24 triệu đô trong tuần đầu ra mắt. Điểm phim trên IMDb cũng ở mức khá khi được chấm 7.8/10. Giới phê bình có vẻ khắt khe hơn khi chỉ cho có 51 điểm. Nhưng trên Rotten Tomatoes thì phim này bị đánh giá là hỏng một nửa (Tức là 50% đó), có điều nếu so với phim ra mắt cùng thời điểm là Inferno với chỉ vẻn vẹn 25% thì vẫn còn tươi ngon chán.

Như đã đề cập ở trên, trong những tình huống căng thẳng, Chris có thói quen đọc bài đồng dao về Solomon Grundy, người đàn ông sinh ra và chết đi chỉ trong một tuần. Trùng hợp là DC cũng có một nhân vật cùng tên và là đối thủ của Batman :)))

=> The Accountant là một món ăn lạ khi khai thác nhân vật là người tự kỷ. Phim cũng đánh dấu sự trở lại trên con đường diễn xuất của Ben Affleck trước khi anh xuất hiện với vai trò vừa là đạo diễn vừa là diễn viên trong bộ phim riêng về Batman trong thời gian tới.

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...