Jump to content

1 Screenshot

Lâu rồi mình mới xem một phim hay như thế này. Hay từ hình ảnh, nội dung, diễn xuất cho tới âm nhạc. Có lẽ đây sẽ là một trong những bộ phim đáng xem nhất năm 2015.

Nói qua một chút về nội dung: mở đầu câu chuyện là một đoàn phi hành gia 6 người lên sao Hỏa thám hiểm làm nhiệm vụ nghiên cứu. Tuy nhiên có một cơn bão cát ập đến và cả đoàn phải hủy nhiệm vụ để rút về. Một người trong đoàn – Mark bị một cái ăng-ten va phải và văng đi rất xa, cả đoàn tìm kiếm không thấy và nghĩ rằng Mark đã chết. Nhưng thực chất là Mark vẫn sống sót và bị mắc kẹt trên sao Hỏa. Vậy là cả bộ phim kể về hành trình tìm cách tồn tại của Mark và công cuộc giải cứu anh của NASA.

Sau khi xem hết bộ phim, mình đã quyết định mua cả truyện về đọc để thỏa mãn và phải công nhận một điều rằng phim bám rất sát nguyên tác. Trong truyện, hành trình sinh tồn của Mark được miêu tả kỹ càng và dài hơn. Nhưng nhìn chung về nội dung và diễn biến chính thì phim vẫn truyền tải được hết. Trước kia mình thường thích đọc sách trước và xem phim sau để trí tưởng tượng không bị lệ thuộc vào chi tiết trong phim. Nhưng đối với những bộ phim có nội dung liên quan đến khoa học như này thì thật dễ hình dung hơn khi xem phim trước và đọc truyện sau. Mình không phải mất thời gian tra cứu xem những cỗ máy hay thiết bị được nhắc tới trong truyện có hình thù ra sao nên mạch cảm xúc được giữ nguyên vẹn nhất. (Highly recommend đọc cả truyện nè)

Quay trở lại với phim, thật sự thì đây là một bộ phim vô cùng đẹp. Đẹp từ trong ra ngoài, từ mặt hình ảnh cho tới nội dung. Phim có nhiều góc quay rộng làm người xem thật sự cảm nhận được sự đơn độc của nhân vật chính. Vì câu chuyện xoay quanh việc Mark bị mắc kẹt trên sao Hỏa nên tone màu chủ đạo của phim luôn là màu nâu cam của đất nhưng xem không hề bị nhức mắt mà vẫn thấy thích thú với cách xử lý màu.

Nhạc phim thì phải nói là mê ly thôi rồi. Chủ yếu là những bản nhạc disco cổ, bình thường mình chả nghe mấy đâu nhưng mà xem phim rồi nghe thấy nhạc lồng vào vô cùng hợp, tạo hiệu ứng cảm xúc vô cùng lạc quan.

Diễn xuất của của Matt Damon trong bộ phim quả thực khiến người xem cảm thấy như anh đang ở trong hoàn cảnh đấy thật sự. Cái hay của phim ở chỗ là suốt cả bộ phim, ta hiếm khi thấy nhân vật Mark cảm thấy tuyệt vọng. Tất nhiên là sẽ có những giây phút trầm lắng như thế, nhưng vượt lên trên đó là khát khao được sống và tinh thần vô cùng lạc quan. Mình nghĩ đó cũng là một thông điệp mà bộ phim muốn người xem cảm nhận được.

Nội dung thì đấy tính nhân văn, nói hết ra đây thì chắc chả ai thèm xem phim nữa. Nhưng nói chung là sâu sắc. Mình học được nhiều thứ sau bộ phim, về sự vươn lên trong nghịch cảnh, về tinh thần lạc quan sẽ cứu rỗi bản thân ra sao, về tinh thần đoàn kết, về sự hy sinh, ….

Có một cái hay nữa là tuy đề tài phim là về khoa học viễn tưởng nhưng không hề gây nhàm chán, tình tiết phim không bị thừa thãi, dài và chậm như Gravity (mặc dù mình cũng thích Gravity) và không hề khó hiểu hack não như Interstellar. Nếu bạn xem Interstellar xong thì bạn sẽ phải đọc một vài thông tin về vũ trụ, các học thuyết, … thì ở The Martian đã có sự giải thích cặn kẽ trong lời thoại của nhân vật.

Mình đã thật sự nhập tâm và hòa vào tâm trạng của nhân vật trong phim. Cũng có chút mủi lòng khi nhân vật cảm thấy tuyệt vọng, hồi hộp khi mọi người thực hiện kế hoạch giải cứu Mark và vỡ òa trong sung sướng khi anh đoàn tụ với mọi người.

Để kết cho bài viết, dành tặng cho tất cả mọi người một trong những bài hát được sử dụng trong phim.

User Feedback

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
  • This will not be shown to other users.
  • Add a review...