Jump to content

Điện Ảnh

Bộ sưu tập phim chất lượng remux 4K với điểm IMDb từ 6.6 trở lên

1,724 files

  1. Pirates of the Caribbean: Dead Man's Chest (2006) là phần thứ hai trong loạt phim Pirates of the Caribbean, tiếp nối những cuộc phiêu lưu ly kỳ của thuyền trưởng Jack Sparrow (Johnny Depp). Dưới đây là nội dung chính của phim:
    Câu chuyện bắt đầu khi Will Turner (Orlando Bloom) và Elizabeth Swann (Keira Knightley) bị bắt giữ ngay trong ngày cưới của họ vì giúp Jack Sparrow trốn thoát. Lord Cutler Beckett (Tom Hollander), đại diện của Công ty Đông Ấn, hứa sẽ thả họ nếu Will đồng ý truy tìm Jack và mang về chiếc la bàn ma thuật của anh, một vật có thể dẫn người sở hữu đến bất cứ thứ gì họ mong muốn nhất.
    Trong khi đó, Jack Sparrow đang gặp rắc rối lớn. Anh phát hiện ra rằng mình nợ một món nợ máu với thuyền trưởng Davy Jones (Bill Nighy), kẻ thống trị các đại dương với con tàu ma quái Flying Dutchman. Davy Jones đã giúp Jack trở thành thuyền trưởng của con tàu Black Pearl 13 năm trước, và giờ đây đến hạn để Jack phải trả giá. Nếu không, Jack sẽ bị biến thành một thành viên của thủy thủ đoàn ma quái của Davy Jones.
    Jack quyết định tìm kiếm Rương Tử Thần (Dead Man's Chest), một chiếc rương huyền thoại chứa trái tim của Davy Jones. Bất cứ ai sở hữu trái tim này đều có thể kiểm soát Davy Jones và con tàu Flying Dutchman, từ đó tránh được số phận khủng khiếp mà Jack đang đối mặt. Để mở được chiếc rương, Jack cần có chiếc chìa khóa mà Davy Jones giữ.
    Will Turner tìm thấy Jack và cùng anh tham gia cuộc hành trình tìm kiếm chiếc rương. Will đồng ý giúp Jack với hy vọng sử dụng Rương Tử Thần để giải cứu cha mình, "Bootstrap" Bill Turner (Stellan Skarsgård), người đang bị mắc kẹt trên Flying Dutchman. Trong khi đó, Elizabeth cũng trốn thoát và gia nhập nhóm của Jack và Will sau khi biết về kế hoạch của Lord Beckett.
    Cuộc hành trình đầy nguy hiểm khi họ phải đối đầu với những sinh vật biển khủng khiếp và thủy thủ đoàn ma của Davy Jones, bao gồm cả con quái vật biển khổng lồ Kraken. Cuối cùng, họ tìm thấy Rương Tử Thần trên một hòn đảo hoang. Một trận chiến nảy lửa nổ ra giữa Jack, Will, và James Norrington (Jack Davenport), người đang cố gắng lấy chiếc rương để phục hồi danh dự của mình sau khi mất chức ở phần trước.
    Norrington cuối cùng giành được trái tim của Davy Jones và bí mật mang nó về cho Lord Beckett. Trong khi đó, Jack cố gắng trốn thoát nhưng bị Kraken tấn công. Để cứu những người khác, Jack quyết định đối mặt với con quái vật, và chiếc tàu Black Pearl bị kéo xuống đáy biển cùng với Jack.
    Phim kết thúc với cảnh Will, Elizabeth, và thủy thủ đoàn của Black Pearl đau buồn vì mất Jack, nhưng được Tia Dalma (Naomie Harris), một phù thủy bí ẩn, đề nghị giúp đỡ. Cô ta tiết lộ rằng họ có thể cứu Jack bằng cách tìm đến "một người bạn cũ" của anh, thuyền trưởng Hector Barbossa (Geoffrey Rush), người bất ngờ quay trở lại từ cõi chết để dẫn dắt nhóm trong cuộc phiêu lưu mới.
    • 1 Downloads
    Joker
    Submitted
  2. Pirates of the Caribbean: Dead Men Tell No Tales (2017), phần thứ năm của loạt phim Pirates of the Caribbean, tiếp tục cuộc phiêu lưu của thuyền trưởng Jack Sparrow (Johnny Depp) khi anh đối đầu với một kẻ thù cũ đáng sợ và tìm kiếm một cổ vật quyền năng. Dưới đây là nội dung chính của phim:
    Câu chuyện bắt đầu với Henry Turner (Brenton Thwaites), con trai của Will Turner (Orlando Bloom) và Elizabeth Swann (Keira Knightley). Henry quyết tâm giải thoát cha mình khỏi lời nguyền buộc ông phải làm thuyền trưởng của con tàu Flying Dutchman. Để làm được điều này, Henry cần tìm kiếm cây đinh ba của Poseidon, một cổ vật huyền thoại có khả năng phá vỡ mọi lời nguyền trên biển.
    Trong khi đó, Jack Sparrow đang lâm vào cảnh khó khăn. Vận may của anh đã cạn kiệt, và anh trở thành một thuyền trưởng thất bại không còn được thủy thủ đoàn tôn trọng. Jack vô tình phóng thích thuyền trưởng Salazar (Javier Bardem) và thủy thủ đoàn ma của hắn ra khỏi Tam giác Quỷ. Salazar, từng là một thợ săn cướp biển tàn ác, đã bị Jack đánh bại nhiều năm trước, khiến hắn và đoàn thủy thủ của mình bị mắc kẹt trong một hình phạt vĩnh viễn. Giờ đây, Salazar muốn trả thù Jack bằng mọi giá.
    Henry hợp tác với Carina Smyth (Kaya Scodelario), một nhà thiên văn học và cũng là một cô gái trẻ thông minh đang bị truy nã vì bị nghi là phù thủy. Carina sở hữu một bản đồ dẫn đến cây đinh ba của Poseidon, và cô cùng Henry tìm cách giải mã nó. Cả hai gặp Jack và cùng nhau bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm cây đinh ba, trong khi Salazar truy đuổi họ.
    Cuộc hành trình này đầy rẫy những nguy hiểm, với sự tham gia của Hector Barbossa (Geoffrey Rush), hiện là một thuyền trưởng cướp biển quyền lực và giàu có. Barbossa ban đầu hợp tác với Salazar để tìm Jack, nhưng sau đó quay sang bảo vệ Jack khi phát hiện Carina là con gái ruột của mình.
    Trong trận chiến cuối cùng, Jack, Henry, Carina, và Barbossa đối đầu với Salazar tại vị trí cây đinh ba. Henry và Carina tìm cách phá hủy cây đinh ba, phá vỡ mọi lời nguyền trên biển, bao gồm cả lời nguyền của Will Turner. Điều này làm Salazar trở lại thành người thường, nhưng hắn vẫn cố gắng giết Jack. Barbossa hy sinh bản thân để cứu con gái và Jack, đẩy Salazar rơi xuống biển sâu.
    Phim kết thúc với cảnh Henry và Carina bắt đầu một mối quan hệ, và Will Turner trở lại đoàn tụ với Elizabeth khi lời nguyền của Flying Dutchman bị phá bỏ. Jack Sparrow tiếp tục cuộc sống phiêu lưu tự do trên biển, lần này với một tia hy vọng mới và tinh thần lạc quan, dù vẫn còn những khó khăn phía trước.
    Bộ phim kết thúc với cảnh hậu danh đề cho thấy sự trở lại của Davy Jones, ám chỉ khả năng xuất hiện của một phần phim mới trong tương lai.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  3. Pirates of the Caribbean: On Stranger Tides (2011) là phần thứ tư trong loạt phim Pirates of the Caribbean, tập trung vào cuộc hành trình tìm kiếm suối nguồn tươi trẻ (Fountain of Youth). Dưới đây là nội dung chính của phim:
    Câu chuyện bắt đầu khi thuyền trưởng Jack Sparrow (Johnny Depp) bị bắt và mang đến cung điện của Vua George II ở London. Vua George muốn Jack dẫn đầu một cuộc thám hiểm tìm kiếm Suối nguồn Tươi trẻ trước khi người Tây Ban Nha có thể tìm thấy nó. Tuy nhiên, Jack phát hiện ra rằng có kẻ giả mạo đang giả danh anh để tập hợp một thủy thủ đoàn.
    Kẻ giả mạo này chính là Angelica (Penélope Cruz), một người tình cũ của Jack. Cô ta ép buộc Jack lên tàu Queen Anne's Revenge, con tàu được chỉ huy bởi thuyền trưởng khét tiếng Blackbeard (Ian McShane), cũng là cha của Angelica. Blackbeard cũng đang tìm kiếm Suối nguồn Tươi trẻ để tránh một lời tiên tri rằng ông ta sẽ bị giết bởi "người một chân".
    Trên hành trình này, Jack phải đối đầu với nhiều kẻ thù nguy hiểm, từ Blackbeard, Angelica, đến cả những sinh vật kỳ lạ như tiên cá. Để kích hoạt Suối nguồn Tươi trẻ, họ cần hai chiếc cốc bạc và một giọt nước mắt của tiên cá. Trong khi đó, Hector Barbossa (Geoffrey Rush), hiện là một thuyền trưởng trong Hải quân Anh và đã mất một chân, cũng đang săn lùng Blackbeard vì đã chiếm con tàu Black Pearl của ông.
    Cuối cùng, sau nhiều cuộc đối đầu và nguy hiểm, các nhân vật chính tìm đến Suối nguồn Tươi trẻ. Tại đây, một trận chiến quyết liệt nổ ra giữa Jack, Blackbeard, Barbossa và người Tây Ban Nha. Barbossa giết chết Blackbeard và chiếm lấy thanh gươm của ông. Angelica, vì tình yêu với cha mình, cố gắng cứu Blackbeard nhưng không thành công.
    Jack cuối cùng lừa Angelica uống nước từ chiếc cốc bị nguyền rủa để cứu cô, nhưng Suối nguồn không thể cứu sống được Blackbeard. Jack rời bỏ Angelica trên một hòn đảo hoang và quay trở lại với cuộc sống tự do trên biển, trong khi Barbossa chiếm lấy con tàu Queen Anne's Revenge và tiếp tục hành trình của mình.
    Phim kết thúc với cảnh Jack trở lại với cuộc sống phiêu lưu tự do của mình, và Barbossa trở thành một trong những thuyền trưởng cướp biển mạnh nhất trên biển Caribbean.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  4. Câu chuyện bắt đầu tại thị trấn Port Royal, thuộc vùng Caribbean, khi Elizabeth Swann (Keira Knightley), con gái của Thống đốc Weatherby Swann, phát hiện ra một chiếc huy hiệu vàng thuộc về cướp biển từ khi còn nhỏ. Cô giữ nó như một bí mật trong nhiều năm.
    Nhiều năm sau, Elizabeth bị thuyền trưởng Hector Barbossa (Geoffrey Rush) và thủy thủ đoàn của hắn bắt cóc. Barbossa là thuyền trưởng của tàu Black Pearl (Ngọc Trai Đen), một con tàu huyền thoại với một lời nguyền đáng sợ. Hắn và thủy thủ đoàn đã đánh cắp kho báu Aztec và vì vậy, họ bị nguyền rủa trở thành những kẻ bất tử, không thể cảm nhận được niềm vui hay đau khổ. Họ chỉ có thể phá bỏ lời nguyền khi trả lại toàn bộ số vàng đã đánh cắp, bao gồm cả huy hiệu mà Elizabeth đang giữ.
    Will Turner (Orlando Bloom), một thợ rèn trẻ và là con trai của một cướp biển, quyết định cứu Elizabeth. Anh hợp tác với thuyền trưởng Jack Sparrow (Johnny Depp), một cựu thuyền trưởng của Black Pearl, người đang tìm cách lấy lại con tàu từ tay Barbossa.
    Trong cuộc phiêu lưu này, Jack và Will phải đối mặt với nhiều thử thách, từ việc chiến đấu với thủy thủ đoàn bị nguyền rủa cho đến việc đối đầu với các lực lượng hải quân Anh và những mối đe dọa khác trên biển. Jack Sparrow là một nhân vật không thể đoán trước, luôn tìm cách xoay xở và dùng trí thông minh của mình để đạt được mục tiêu.
    Cuối cùng, Jack, Will và Elizabeth cùng nhau chiến đấu chống lại Barbossa và phá bỏ lời nguyền. Barbossa bị giết, và thủy thủ đoàn của hắn trở lại thành người bình thường. Jack Sparrow, mặc dù bị bắt bởi Hải quân Anh, nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi án tử hình và quay trở lại với cuộc sống của một cướp biển.
    Bộ phim kết thúc với việc Elizabeth nhận ra tình cảm của mình dành cho Will, và Jack tiếp tục cuộc hành trình của mình trên biển, để lại ấn tượng mạnh mẽ với người xem bởi tính cách độc đáo và hài hước của mình.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  5. Sau sự thành công của RoboCop, Totall Recall và Basic Instinct. Paul Verhoeven trở lại với siêu phẩm Starship Troopers
    (1997). Vậy phim này có gì đáng xem?
    PLOT
    Ở một tương lai xa, khi mà người trẻ được kêu gọi tham gia nghĩa vụ quân sự như một cách duy nhất để làm một công dân của Liên Bang. Điều mà họ duy nhất không ngờ tới, là một cuộc chiến diện rộng với một hành tinh bọ khổng lồ. Và cũng cuộc chiến đó, là cuộc chiến sống vì an nguy nhân loại.
     
    REVIEW
    Tất nhiên bài review này sẽ không đi sâu vào phần review cho một phim đã hơn 20 năm tuổi, khi mọi thứ trên bề mặt đã được mọi nơi viết và giới thiệu hết lần này và lần khác, nhưng người viết cũng sẽ đi sơ qua đánh giá bộ phim.
    Bạn mong đợi gì về một phim B sci-fi? Hành động mãn nhãn? Kĩ xảo hoành tráng? Nhân vật được xây dựng mỏng ngang tờ giấy? Tất cả đều xuất hiện trong bộ phim bị giới phê bình chê toàn tập vào thời điểm ra mắt này.
    Xuyên suốt bộ phim, là hành trình của John "Johnny" Rico ( do Casper Van Dien thủ vai) từ anh chàng thanh niên trung học cho đến chức vụ trung úy Bộ Binh.

    Với kĩ xảo kết hợp giữa nhuần nhuyễn giữa practical effect và CGI của bộ phim này vẫn khá là tạm ổn tuy có phần cũ kĩ so với năm 2018, có thể so sánh ngang ngửa và có phần hơn với phim Jurassic Park đầu tiên của Steven Spielberg. 
    Một bộ phim hoàn hảo cho một buổi tối Chủ Nhật nhàm chán khi bạn không biết xem gì để Netflix and chill, và có khi quên mất đoạn chill vì độ giải trí của phim chẳng?
    Nhưng nếu đây chỉ là những gì phim thể hiện qua bề mặt thôi. Một bộ phim hành động ocschos mà bạn có thể tắt não đi và vẫn tận hưởng một cách gần như trọn vẹn. Nhưng rồi điều gì ẩn chứa sau nó? Would you like to know more?
     
    Châm biếm, bạo lực và sex, một dấu ấn riêng của Paul Verhoeven, được thể hiện qua các bộ phim trước, cũng xuất hiện trong Starship Trooper, dù lần này, khi mới ra mắt, đa phần các nhà phê bình phim không nhận ra bởi vì độ chín trong phong cách làm phim của ông, khiến cho tầng nghĩa châm biếm của bộ phim bị nhiều người bỏ qua ở lần xem đầu tiên.
    Dù hơi khó tin nếu bạn chưa xem bất cứ review nào của phim,  Starship Troopers có một lối kể chuyện rất sâu sắc và được thiết kế rất tốt. Một trong những chủ đề chính của phim là nhại (parody) về cái gọi là tuyên truyền chiến tranh hiện đại, cùng với thao túng tâm lý qua việc kiểm soát truyền thông. Và nếu bạn chưa nhận ra điều này, việc có ai đó chỉ ra về chúng sẽ khiến bạn cảm nhận thấy nó là một điều quá rõ ràng, như là ĐẬP VÀO MẶT bạn với những ẩn ý nằm dưới vậy. Đạo diễn Paul Verhoeven đã tạo ra một thế giới gần sát với nguyên tác gốc của Robert A. Heinlein. Nơi mà chủ nghĩa quân phiệt được đẩy cao đến mức cao cấp nhất. Với những đoạn phim tuyên truyền mang màu sắc phát-xít được lồng ghép xuyên suốt bộ phim với một sự nghiêm túc đến bất ngờ, người xem sẽ có một góc nhìn giống như những cư dân trong phim, một góc nhìn được bao phủ bởi truyền thông, nơi nhiệm vụ chính của nó là thao túng tâm lý cho cư dân của Liên Bang Nhân Loại chiến đấu một cuộc chiến nắm chắc phần thương vong, thay vì đưa nhau đi trốn thì họ, đưa nhau đi chết. Một xã hội quân phiệt mà bạn phải đi quân sự trước khi được làm một công dân có thể đi bầu cử. Một xã hội mà quân đội lên hàng đầu. Một xã hội đáng sợ mà gần đây, phe cánh tả Mỹ đang dần sợ hãi rằng nó sẽ thành hiện thực. Và bộ phim đang dần được nhắc tới nhiều hơn.
     
    Kết
    Dù cho cùng đây không phải là một bộ phim quá sâu sắc, nhưng giá trị cảnh báo cũng như giá trị giải trí của nó vẫn còn đó về một viễn cảnh quân phiệt vẫn luôn nhăm nhe xảy ra. Would you like to know more?
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  6. Mình thường để phần điểm đánh giá ở cuối bài review nhưng đối với The Cabin In The Woods thì mình phải để đầu tiên vì phim này không thể review mà không spoil được, bài review này sẽ spoil mọi chi tiết lớn nhỏ, nếu không spoil thì sẽ không thấy được sự thiên tài của phần kịch bản được chấm bút bởi Joss Whedon (The Avengers). Vì vậy bạn đã thấy số điểm đánh giá của các trang review phim uy tín và của bản thân mình rồi. Bạn hãy xem phim này ngay, xem xong rồi quay lại đọc bài review này thì bạn sẽ muốn xem lại The Cabin In The Woods lần 2 đấy. 
    Nếu bạn xem qua trailer thì cũng tương đối hiểu cốt truyện của phim là một nhóm thanh niên đi cắm trại tại một ngôi nhà và sau đó gặp đủ thứ chuyện rắc rối. Nghe sơ qua thôi thì cũng cảm giác được là The Cabin In The Woods sẽ giống như nhiều bộ phim kinh dị rẻ tiền mà hàng năm Hollywood sản xuất. Nó không phải như thế, The Cabin In The Woods là một trong những bộ phim sáng tạo nhất mà mình từng xem, những gì mà biên kịch Joss Whedon và đạo diễn Drew Goddard tạo nên bộ phim này mình chỉ có thể dùng 1 chữ để miêu tả: “Thiên tài”. Nếu bạn xem phim này với tâm lý là bạn sẽ bị hù dọa thì bạn sẽ rất thất vọng với phim này đấy. The Cabin In The Woods không phải là horror movie mà là black/dark comedy movie (hài trào phúng). Bộ phim này được làm để chế nhạo tất cả những ý tưởng nghèo nàn và những thứ quen thuộc nhưng cũng nhảm nhí và sáo rỗng mà bạn hay gặp phải trong dòng phim kinh dị.
    Bộ phim đã miêu tả những thứ ấy bằng cách xem chúng như là những yếu tố cần thiết trong nghi lễ hiến tế. Nghi lễ hiến tế yêu cầu phải có một nhóm gần 5 thanh thiếu niên trẻ với 5 hình tượng khác nhau:
    The Virgin (gái nhà lành, thường là main nữ sống sót sau cùng) tức Dana The Fool (thằng đần độn hút chích chuyên phá game tạo tình huống hài hước trong phim) tức Marty The Scholar (thằng thông minh hay nerd) tức Jesse The Athlete (thằng chơi thể thao, đẹp trai) tức Kurt The Whore (con điếm đồi bại tóc màu vàng, thường hay chết đầu tiên) tức Jules Trên đây là top 5 hình tượng nhân vật điển hình mà lúc nào chúng ta cũng có thể bắt gặp khi xem bất cứ bộ phim kinh dị nào.
    Những thứ quen thuộc nhưng nhảm nhí trong dòng phim kinh dị mà bạn sẽ dễ dàng nhận ra và được giải thích một cách hài hước khi xem phim này là:
    Bạn có thắc mắc tại sao khi các nhân vật bị truy sát hay dồn vào chổ chết thì tự nhiên lại hay tách ra mà không ở bên cạnh nhau cho an toàn hơn hay không? Trong phim, sau khị cả bọn bị bao vây trong ngôi nhà gỗ, Kurt đã đề nghị mọi người lúc nào cũng phải ở cạnh nhau, thế rồi Gary thả ngay một làn khói khiến Kurt suy nghĩ thiếu sáng suốt và đần độn hơn, lập tức bảo mọi người nên tách ra, chỉ có Marty là còn sáng suốt do anh đã hút cần sa trước đó. Làn khói cũng giải thích luôn tại sao trong phim kinh dị lại hay có sương mù hay những phân đoạn mơ hồ không rõ nguyên nhân.
    Trong đa số phim kinh dị, luôn có ai đó sử dụng một loại vũ khí nào đó như dao, xẻng, rìu, búa… để phòng vệ có một lần duy nhất rồi đột nhiên mấy phân cảnh sau không thấy sử dụng nữa mà không rõ nguyên do. Bộ phim đã giải thích bằng cách Dana dùng dao đâm Zombie một lần, sau đó Gary lập tức bật công tắc cho một dòng điện giật nhẹ Dana để cô buông con dao xuống.
    Vậy những người trong cái cơ quan mà đã dàn xếp nghi lễ hiến tế là ai? Họ chính là những nhà làm phim, Gary (dựa trên vẻ ngoài của biên kịch Joss Whedon) chính là nhà sản xuất và Steve (dựa trên vẻ ngoài của đạo diễn Drew Goddard) chính là đạo diễn.
    Trong phân cảnh Marty bị Zombie đâm và kéo xác xuống một cái hố và chúng ta không trực tiếp nhìn thấy Marty bị giết mà chỉ nghe tiếng thôi, lập tức có động đất nhẹ do các The Ancient Ones (Tiền Nhân) gây ra do tức giận. Vì trong bất cứ một bộ phim kinh dị nào, khi có một nhân vật nào bị giết mà chúng ta không thấy tận mắt mà chỉ nghe tiếng động hay chứng kiến một cách mơ hồ thì chắc chắn nhân vật đó còn sống.
    Vậy ai là The Ancient Ones (các Tiền Nhân)? Chính là chúng ta, khán giả xem phim. Năm nào chúng ta cũng xem nhiều bộ phim kinh dị với duy nhất một mô típ giống nhau như đúc và một dàn nhân vật y hệt (Virgin, Fool, Scholar, Athlete, Whore). Tâm lý khi chúng ta bước vào rạp xem phim này là hy vọng sẽ thấy những tình tiết sau: máu me, làm tình, hài hước rẻ tiền và một cô gái sống sót sau khi tất cả nhân vật khác chết hết. Nếu tất cả những điều này được đáp ứng, khán giả sẽ hài lòng với một bộ phim giải trí cuối tuần, nếu không được đáp ứng đủ (như trong phim này là Marty còn sống) thì khán giả sẽ tức giận dẫn tới ném đá bộ phim, ném đá studio khiến nhân viên bị sa thải mà ở đây là các Tiền Nhân sẽ diệt vong loài người.
    The Cabin In The Woods còn được tạo nên để chế nhạo những ý tưởng nghèo nàn lặp đi lặp lại ở cả trăm bộ phim (VD: reboot, remake, spin-off, sequel mà ý tưởng trùng với phần trước nó) mà chúng ta đã xem trong nhiều năm qua. Ending với hình ảnh bàn tay của Tiền Nhân tức giận đập nát mọi thứ mang ý nghĩa khán giả đã quá chán nản và muốn dẹp tan mọi thứ để có được những ý tưởng hoàn toàn mới cho dòng phim kinh dị.
    • 0 Downloads
    Joker
    Updated
  7. Bom tấn siêu anh hùng đầu tiên trong năm 2017 của “ông lớn Marvel” vừa ra mắt cách đây ít ngày, và nhận được phản hồi rất tích cực từ phía khán giả.
    Phần hai của “Đội vệ binh ngân hà” tiếp tục theo chân năm thành viên - “Star-Lord” Peter Quill, nữ chiến binh da xanh Gamora, gã khổng lồ Drax the Destroyer, chồn dị nhân Rocket và bé cây Groot - trong cuộc chiến chống lại những kẻ âm mưu bá chủ vũ trụ. Bên cạnh đó, người xem còn được làm quen với gương mặt mới là Mantis - cô nàng ngoài hành tinh có khả năng giao cảm. Một số nhân vật phụ từ phần đầu cũng được đưa trở lại và khai thác sâu sắc hơn như Yondu Udonta - cha nuôi của Peter kiêm lãnh đạo băng cướp Ravager, hay Nebula - cô em gái rắc rối của Gamora.
    Trong Guardians of the Galaxy Vol.2, Peter Quill đột ngột tìm ra người cha mà anh luôn tò mò bao lâu nay, và thân thế của người này không tầm thường chút nào. Ông ta là Ego - hiện thân của một hành tinh sống, và là một trong những Celestial mạnh nhất vũ trụ. Ego đưa nhóm Guardians về hành tinh của ông, khiến Peter vô cùng hạnh phúc khi cho anh thấy sức mạnh tiềm tàng của bản thân. Tuy nhiên ẩn sau thái độ thân thiện của Ego là một âm mưu bí mật đe dọa tới mọi sinh mệnh trong vũ trụ.
    Giữ đúng phong cách của phần đầu, Guardians of the Galaxy Vol.2 cũng tràn ngập yếu tố hài hước, màu sắc cùng âm nhạc. Những câu thoại, hành động gây cười đến từ Drax, Mantis, Baby Groot,… lẫn hiệu ứng bắt mắt và những bài nhạc Trái Đất bắt tai đã giúp bộ phim tách khỏi phong nghiêm túc thường thấy của thể loại siêu anh hùng. Ngoài ra, Marvel cũng không quên hé lộ những nhân vật mới thú vị không kém như Stakar Ogord - thủ lĩnh binh đoàn Ravager (do huyền thoại phim hành động Sylvester Stallone thủ vai) hay Ayesha - nữ tư tế lãnh đạo hành tinh tối cao Sovereign.
    Nhờ sự cân bằng hoàn hảo giữa hài hước và hành động, cùng nội dung lôi cuốn, Guardians of the Galaxy Vol.2 khó lòng thất bại dù là tại phòng vé hay trước giới chuyên môn. Đây là bộ phim thứ 15 trong vũ trụ điện ảnh Marvel, và có thể thấy rõ hãng phim này giờ đây chẳng còn gặp mấy khó khăn khi xây dựng một phim siêu anh hùng chất lượng. Dù vậy, những người hâm mộ Marvel “nặng đô“ có khả năng sẽ cảm thấy bộ phim khá dễ đoán, vì motif khá quen thuộc đã thấy quá nhiều ở những bộ phim trước đó. Những chi tiết quan trọng then chốt như bộ mặt thật của Ego, hay việc tướng cướp Yondu hy sinh để cứu Peter Quill có thể dễ dàng đoán ra khi bộ phim mới đi được nửa đường.
    Cô em gái đầy rắc rối của Gamora.
    Sau khi giới thiệu nhân vật và để họ tập hợp thành nhóm trong phần đầu, Guardians of the Galaxy Vol.2 tiếp tục đi vào khai thác sâu hơn các nhân vật này. Kết quả là người xem được biết thêm về cặp bài trùng Yondu - chồn Rocket, hay tình cảm giữa Peter Quill và Gamora. Tuy vậy, hầu hết những mối quan hệ này chỉ gây ấn tượng thoáng qua. Xuyên suốt bộ phim, có lẽ chỉ duy nhất tình cảm chị em muộn màng giữa Gamora và Nebula là thực sự đáng nhớ đối với người xem. Vũ trụ phim Marvel đã đi đến Giai Đoạn 3, do đó những bộ phim của họ đang cần những yếu tố mới mẻ, bất ngờ hơn bao giờ hết, như những gì mà Civil War hay Age of Ultron đã làm được trước đây.
    • 0 Downloads
    Joker
    Updated
  8. Guardians of the Galaxy Vol. 3 (2023) là phần tiếp theo trong loạt phim Guardians of the Galaxy thuộc Vũ trụ Điện ảnh Marvel (MCU). Bộ phim được đạo diễn bởi James Gunn và tiếp tục theo chân nhóm Guardians trong một cuộc phiêu lưu mới đầy cảm xúc và kịch tính.
    Phim tập trung vào hành trình giải cứu Rocket Raccoon (lồng tiếng bởi Bradley Cooper), người đang đối mặt với quá khứ đau thương của mình. Rocket được tiết lộ đã bị High Evolutionary, một nhân vật phản diện mới, thí nghiệm và biến đổi từ một con thú thành sinh vật có tri giác và khả năng chiến đấu. High Evolutionary có kế hoạch tạo ra một thế giới hoàn hảo thông qua việc thực hiện những thí nghiệm tàn nhẫn trên các loài sinh vật.
    Khi Rocket bị thương nặng trong một cuộc tấn công, Guardians phải lên kế hoạch để cứu sống anh. Họ cần tìm ra thông tin về người đã tạo ra Rocket và cách để cứu anh ta. Nhóm Guardians gồm Star-Lord (Chris Pratt), Gamora (Zoe Saldana), Drax (Dave Bautista), Groot (Vin Diesel), và Mantis (Pom Klementieff) cùng nhau thực hiện nhiệm vụ này.
    Trong hành trình của họ, nhóm phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách từ High Evolutionary và các thế lực khác. Bộ phim cũng đi sâu vào quá khứ của Rocket, khám phá mối quan hệ của anh với những người bạn thời thơ ấu, những người đã cùng anh trải qua những thử nghiệm tàn nhẫn.
    Bên cạnh việc cứu Rocket, nhóm Guardians còn phải đối mặt với những xung đột nội tâm và tìm cách hòa giải những khác biệt giữa họ. Star-Lord vẫn đang đau khổ vì mất Gamora, người hiện tại đến từ một dòng thời gian khác và không có ký ức về mối quan hệ trước đây của họ.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  9. Sản xuất năm 1982 bởi đạo diễn Ridley Scott, Blade Runner là bộ phim lớn đầu tiên ở thể loại cyberpunk. Bộ phim đóng vai trò như lời cảnh tỉnh, tác phẩm đi ngược lại hoàn toàn đa số những dự đoán tích cực về thế giới tương lai trước đây trong điện ảnh. Những tư tưởng trong Blade Runner hữu quan hơn cả thời đại nó ra đời, xét về công nghệ và những ảnh hưởng của nó lên con người.
    Kẻ đặt nền móng cho cyberpunk
    Chuyển thể từ truyện ngắn Do Androids Dream of Electric Sheep? của Philip K. Dick, Blade Runner góp phần đặt tiền đề cho aesthetic (tạm dịch: thẩm mỹ) cyberpunk về sau. Bộ phim làm điều này thông qua việc kết hợp thể loại neo-noir với các yếu tố khoa học viễn tưởng của truyện.
    Thẩm mỹ ấy được thể hiện qua những phim về sau như Ghost In The Shell, The Matrix hay Akira. Đó đều là những tác phẩm tuân theo chủ nghĩa “retro-futurism” (hay như cách dịch phổ biến, chủ nghĩa “tương lai thì quá khứ”).
    Đặc điểm của phong cách retro-futurism là sự kết hợp giữa những chất liệu của quá khứ với những dự đoán (thường là không chính xác) về tương lai. Ví dụ như một bà nội trợ thập niên 1950 đang ngồi trên một chiếc xe oto bay để đưa con trai mình đến trường.
    Blade Runner là một trong những ví dụ đầu tiên của retro-futurism và vẫn là một trong những tác phẩm được đánh giá cao nhất ở dòng phim này. 
    Thẩm mỹ vượt thời đại 
    Thông thường, người ta phải dùng những tính từ như “có tầm ảnh hưởng” hay được lặp đi lặp lại nhiều nhất là “đi trước thời đại” để miêu tả chất liệu thẩm mỹ của bộ phim. Nó bao gồm thời trang, cách sử dụng màu sắc, âm nhạc, và cốt truyện mang tính chất neo-noir đặt trong bối cảnh giả tưởng. 
    Những ví dụ về các phim ảnh hưởng từ Blade Runner: The Matrix của chị em nhà Wachowski trong thập niên 1990; thập niên 2000 với Minority Report của Steven Spielberg. Thập niên 2010 với Ex Machina của Alex Garland và chính phần tiếp theo của Blade Runner là Blade Runner 2049. 
    Cyberpunk không chỉ giới hạn trong điện ảnh. Trong thập nên 20, cũng có một tựa game tên là Cyberpunk 2077 với sự góp mặt của Keanu Reeves.
    Trong âm nhạc, synthwave là một thể loại lấy cảm hứng từ những âm thanh trong các phim cyberpunk của thập niên 1980. Tại Việt Nam, synthwave đã có những bước đầu nhen nhóm phát triển trong cộng đồng âm nhạc underground.
    Hơn một tác phẩm khoa học viễn tưởng
    Khi so sánh với những phim sci-fi cùng thời, tầm nhìn của đạo diễn Ridley Scott về công nghệ tương lai ở trong Blade Runner mang nét nhân văn hơn. Cách truyền tải của bộ phim không chỉ đứng ở phương diện lý tính mà còn là cảm tính, thông qua diễn xuất của những gương mặt như Harrison Ford, Rutger Hauer, và Sean Young.
    Nói theo một cách khác, Blade Runner là một bộ phim khắc họa nội tâm của con người có thể loại khoa học viễn tưởng, chứ không phải là phim khoa học viễn tưởng đơn thuần.
    Những trope (dụ pháp) thường thấy như "thám tử cô độc" và femme-fatale (nhân vật nữ mang đến hiểm họa) cũng có mặt ở trong Blade Runner, nhưng được làm một cách có phần châm biếm. Điều này không làm mất đi những đặc tính khiến cho những trope đó lại lôi cuốn người xem.
    Thực tại tăm tối trong Blade Runner
    Hãy xét tới những gì mà Blade Runner đã dự đoán về mặt công nghệ. Ở thời điểm ra mắt, bộ phim đã gây nên nhiều bàn cãi khi đưa ra những dự đoán không mấy khả quan về sự phát triển của khoa học: xe oto bay, người máy với hình dạng con người, các kỹ thuật máy tính ứng dụng trong quân đội. Ví dụ như, chiếc máy tính cá nhân, một công nghệ đột phá ở đầu thập niên 1980 trong Blade Runner là một công cụ được khai thác để điều tra tung tích (một điều nay đã trở thành sự thật).
    Khi ta so sánh với thời điểm bây giờ, những tiên đoán của Blade Runner không thực sự quá xa vời. Vào thập kỷ 2020, sự phát triển của trí tuệ nhân tạo là minh chứng đầu tiên cho thấy nhân loại đang tiến vào thời đại mới, nơi máy móc và nhân tính ảnh hưởng lên nhau một cách rõ rệt.
    Hai câu hỏi được đặt ra trong Blade Runner vẫn có thể được áp dụng vào thời đại ngày nay. Liệu loài người đã sẵn sàng để đón nhận những công nghệ mới - ở phạm trù nhận thức lẫn đạo đức? Và liệu máy móc sẽ hoàn thành đúng nhiệm vụ của nó?
    Trong thời đại mà chiếc smartphone trở thành một thứ gắn liền với chính người sử dụng, ta có quá nhiều khả năng ở trong một cú chạm ngón tay lên màn hình. Chẳng phải khả năng nào cũng là theo hướng tích cực. Công nghệ, theo đúng trọng trách của nó, nên bổ trợ cho đời sống về tinh thần lẫn vật chất của con người. 
    Có lẽ, ta nên nhìn nhận những tác phẩm như Blade Runner như một lời cảnh tỉnh, và cẩn trọng hơn trong cách sử dụng, nếu không muốn bị chính công nghệ...sử dụng chúng ta. 
    Kết.
    Bối cảnh trong cốt truyện của Blade Runner là năm 2019. Chúng ta đã đi qua nó được hai năm. Nhiều phim sci-fi kể từ khi Blade Runner ra đời đã có những concept lạ lẫm hơn và có thể là chính xác hơn về thế giới trong tương lai. Tiêu biểu như là Blade Runner 2049, phần kế tiếp của Blade Runner, ra mẳt năm 2017 có những dự đoán về tương lai năm 2049. 
    Khi nhìn lại, Blade Runner vẫn là một trong các tác phẩm viễn tưởng được nhắc đến nhiều nhất ở dòng phim cyberpunk.
    Có lẽ Blade Runner nằm bên ngoài quy phạm của không gian và thời gian vì cách thể hiện của nó về thực tại khó có thể gắn với một mốc nào đó trong lịch sử mà ta đang sống. Và cũng có lẽ, chính vì sự “mù mờ” về không-thời gian này đã khiến những tác phẩm như Blade Runner mới bất tử đến vậy. 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  10. Với vẻ đẹp trai, nam tính và có phần hoang dã, nam diễn viên Matthew McConaughey được biết đến qua những bộ phim phiêu lưu - hành động (Sahara, Reign Of Fire, Fool’s Gold) hoặc tình cảm hài (How To Lose A Guy In Ten Days, Failure To Launch, Ghosts Of Girlfriends Past). Rất ít khi chúng ta thấy anh xuất hiện trong một tác phẩm có cốt truyện phức tạp, diễn biến tâm lý nhân vật liên tục biến đổi, đòi hỏi diễn xuất cao tay.
    Chính vì vậy những vai diễn của anh thường nhàn nhạt, không để lại ấn tượng mấy cho người xem. Tuy nhiên, vai anh chàng luật sư Mick Haller trong The Lincoln Lawyer (Nhân danh công lý) đã khiến nhiều người phải nhìn Matthew với ánh mắt khác. Đây chính là bước đột phá của anh trong sự nghiệp diễn xuất.
    Thông minh, giỏi ứng biến và không kém phần ma mãnh, Mick Haller chuyên nhận lời bào chữa cho những vụ án hình sự nhỏ lẻ. Thân chủ của anh thường là giới tội phạm vặt vãnh. Việc quan hệ rộng, gồm đủ mọi thành phần, từ cảnh sát, tội phạm, các nhân vật trong ngành pháp lý cho đến thân chủ cũ khiến công việc của Mick diễn ra hết sức trơn tru, thuận lợi.
    Mọi chuyện thay đổi khi Mick được giới thiệu bào chữa cho Louis Roulet (Ryan Phillippe), cậu ấm trong một gia đình giàu có tại Beverly Hills. Louis bị cảnh sát bắt vì tội đánh đập dã man một phụ nữ. Càng đi sâu vào vụ án, cuộc sống của anh và gia đình càng trở nên nguy hiểm khi Mick phát hiện ra nhiều âm mưu phức tạp bên trong.
    Phim lấy đề tài về tòa án, liên quan đến việc xét xử, bào chữa luôn có sức hút riêng vì tính bất ngờ, khó đoán trước. Tuy nhiên, khác với các tác phẩm cùng đề tài, The Lincoln Lawyer còn mang tính chất hình sự, điều tra vụ án. Kịch bản của bộ phim giữ được sự cân bằng giữa hai yếu tố trên khiến The Lincoln Lawyer trở nên phức tạp và hấp dẫn hơn. Đặc biệt, ở trường đoạn cuối, khi Mick và Louis vừa rời tòa án, những tưởng bộ phim kết thúc tại đây thì hai sự thay đổi liên tiếp sẽ khiến khán giả phải ngạc nhiên. Hiếm có một tác phẩm nào, bất ngờ nối tiếp bất ngờ ở cuối phim như The Lincoln Lawyer.
    Các nhân vật trong phim, đặc biệt là Mick Haller để lại ấn tượng sâu sắc cho khán giả. Trong sự nghiệp, không phải lúc nào Mick cũng bào chữa đúng người đúng tội, có lúc anh làm chỉ vì tiền, có lúc anh tìm mọi cách luồn lách, kể cả không hợp pháp để hoàn thành công việc. Trong cuộc sống, Mick chẳng khá khẩm gì hơn khi li dị vợ, hầu như đêm nào cũng không thể tự về nhà do uống quá nhiều rượu. Điều này khiến nhân vật Mick Haller thật hơn, gần gũi với khán giả hơn. Ngoài Matthew McConaughey, các diễn viên còn lại gồm Marisa Tomei (vai vợ cũ), Ryan Phillippe, William H. Macy (vai cựu cảnh sát điều tra) tuy ít nổi tiếng nhưng họ đều hoàn thành xuất sắc vai trò của mình.
    Nếu bạn yêu thích thể loại hình sự, nếu bạn yêu thích các tác phẩm lấy đề tài về tòa án thì đây chính là bộ phim mà bạn nên xem.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  11. Một tác phẩm điện ảnh bom tấn của năm trong dịp hè 2014 có nội dung chuyển thể từ kho truyện đồ sộ của Marvel. Đúng như trước đây Marvae từng phát biểu rằng, hãng studio này sẽ quyết tâm làm cho các tác phẩm của mình khi chuyển thể thành điện ảnh phải thật hoành tráng và trau chuốt kỹ hơn về mặt kịch bản khi so sánh các tác phẩm điện ảnh chuyển thể từ truyện của hãng studio DC bởi bàn tay của Christopher Nolan – series phim Hiệp sĩ Bóng Đêm (The Dark Knight). Quả thật, nếu so sánh với chuỗi sự kiện và hành vi tâm lý thì nhân vật của Marvel mang tầm giải trí và ít nặng về vấn đề triết lý hơn so với DC, do đó, một kịch bản chuyển thể của Marvel khó lòng bức phá lên tầm kiệt xuất được. Nhưng với Guardians of the Galaxy (GoG) thì cần phải nghĩ lại, GoG đã được đầu tư vào khâu kịch bản rất kỹ lưỡng và có thể nói tốt hơn nhiều so với các bộ phim điện ảnh cùng hãng Marvel như Thor, Captain American, Iron Man và Avengers (ngoại trừ kịch bản của The Amazing Spiderman).
    Một bộ phim có quá nhiều tình tiết cũng như câu chuyện đời tư với nhiều nhân vật cần được lồng ghép khéo léo để tránh phân mảnh phim và làm bộ phim có sự tuyến tính liền mạch, vẫn phải dảm bảo sự gây cấn, pha lẫn hành động, diễn xuất và công nghệ. GoG đã tiết chế khá nhiều các phần phô trương kỹ xảo huỷ diệt kinh hoàng, những màn đấu võ rung chuyển trời đất hay các cảnh chạy khắp thiên hà chỉ để khoe ra khả năng tạo hiệu ứng lung linh đó. Thay vào đó, GoG đã làm người xem tập trung với những đoạn thoại hài hước, thông minh, tức giận và ác hiểm của từng nhân vật, qua đó có thể phân định rõ ràng cuộc sống của từng nhân vật và cả những nỗi khổ tâm, hận thù trong ánh mắt, giọng nói và câu kể. Kịch bản không quá sa đà vào quá khứ của nhân vật, khán giả cũng đã không cần biết về điều đó, nhưng chính sự va chạm trong công việc, những bất đồng ý kiến và khắc tính nhau đã đưa từng nhân vật thốt ra sự oán hận và sầu muộn trong tim mình. Như Rocket Raccoon, một con chồn bị phanh mảnh nhiều lần đau đớn, để trở nên thông minh và ngầu hơn , đã lấy rượu để chia sẻ sự đau đớn đó.
    Hay cuộc đời của Gamora và Drax đắm chìm trong nỗi hận thù từ cảnh gia đình bị hại bởi Ronan, hay như anh chàng Groot hiền và trung thành chỉ có thể nói được “I am Groot”. Các nhân vật có cuộc đời dang dở, là từng mảnh ghép trong cuộc sống để cùng hiệp lại cùng nhau như tinh thần của sự đoàn kết để chống lại những thế lực xấu xa, huỷ hoại những giá trị tốt đẹp mà con người xây dựng như tình yêu, hoà bình.
    Sự nổi bật tiếp theo của GoG đó chính là câu thoại hớm hỉnh và cũng không được sạch sẽ gì nhưng lại toát lên hẳn của những người thích “làm cả điều xấu và tốt cùng lúc”, những kẻ luôn thích “ngoài vòng pháp luật”. Khi mình xem trong rạp, có những từ thấy không hợp với trẻ, người dịch phụ đề quả thật cũng rất có tâm khi cố gắng dịch thật chuẩn xác với bản gốc, khi Peter Quill gửi đến Nova Prime “một thông điệp 100% củ kẹc” (nguyên văn là You have a 100% dick message). Mà ngỡ ngàng hơn là khi mấy đứa bé xíu lại hiểu hết tất cả các từ đó và nói rõ ràng trọn vẹn luôn.
    Guardians of the Galaxy vẫn làm theo mô típ bắt nguồn từ X-Mens, mở ra những câu chuyện bí ẩn để nối tiếp những thông điệp hoặc ẩn chứa những thông tin cho phần tiếp theo. Hoặc sẽ lồng ghép những nhân vật ở các bộ phim trước đó như chứng minh rõ ràng của Marvel làm vực dậy cả một Marvel Universe. Nhân vật chính của GoG đó là Peter Quill, có một nửa là người Terra (Trái Đất) và một nửa là giống loài cổ xưa. Người ta sẽ cho rằng Peter Quill sẽ đỡ vô dụng hơn rất nhiều so với Peter Parker, mình cũng đồng ý như vậy và xem xét cho cùng cuộc sống của Peter Quill khốn khổ hơn nhiều so với Peter Parker, từ việc chứng kiến cảnh mẹ mất sớm, bám lấy những kỷ niệm thơ ấu của mẹ qua những bản nhạc rock n roll xưa cũ, sống với “người ngoài hành tinh” và phải kiếm sống bằng những phi vụ trộm cắp nguy hiểm chết người. Nhưng nhà làm phim đã không xây dựng nên một Peter Quill uỷ mị, mà thay vào đó là một chàng trai cứng rắn, trung trực và thẳng thắn, lại rất biết tình biết nghĩa, nhưng vẫn sâu thẳm là nỗi khắc khoải nhớ mẹ của mình.
    Guardians of the Galaxy không phải chạy theo thị trường làm ra một tác phẩm hành động mãn nhãn, khung cảnh kỹ thuật với đồ hoạ lung linh hay các tính câu hài hước mua cười hời hợt. Mà GoG đã làm vừa đủ mọi thứ, cho từng chi tiết không quá nhiều gây chán, không quá thô thiển hay vô duyên, mà là tập hơn của những thứ vừa đủ để tạo nên một tác phẩm bom tấn để lại những ấn tượng với từng nhân vật.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  12. Blade Runner 2049 không chỉ là bộ phim khoa học viễn tưởng đánh dấu sự suy tàn của một đế chế trong viễn cảnh tương lai, mà đây còn là một tác phẩm điện ảnh phản ánh trọn vẹn được về nỗi cô đơn cùng những mối hoài nghi của con người dành cho sự tồn tại của chính bản thân mình. Mở một cánh cửa giúp chúng ta thấy được những gì khiến con người thực sự là con người.
    Được ra mắt vào năm 2017, tức 35 năm sau phần 1 là phim Blade Runner 2019 (1982), nhưng việc xem riêng lẻ phần 2 này không gây khó khăn gì trong quá trình thưởng thức trọn vẹn nội dung của tác phẩm. 
    Denis Villeneuve được biết đến với vai trò là đạo diễn những bộ phim gặt hái được không ít những thành công như Prisoners (2013), Sicario (2015) hay Arrival (2016) – tác phẩm khoa học viễn tưởng tuyệt đẹp đầy tính chiêm nghiệm về ngôn ngữ học cùng tầm quan trọng của việc đối thoại và thấu hiểu đã mang về đến 8 đề cử Oscar. Villeneuve nhanh chóng tạo nên một điều kỳ diệu nữa vào 2017, đó là việc tạo nên bộ phim Blade Runner 2049 – một tác phẩm điện ảnh tuyệt đẹp sẽ không bao giờ cũ, nó sẽ còn tiếp tục khiến con người phải suy tư về sự tồn tại của chính mình. 
    Lấy bối cảnh ở một tương lai không xa khi mà tài nguyên trên trái đất đang dần cạn kiệt, môi trường ô nhiễm nghiêm trọng được báo động bằng bụi mờ, ánh sáng rực đỏ của chất thải phóng xạ cùng những cơn mưa axit. Con người dần phải di chuyển tới sống ở những hành tinh khác và họ tạo ra những Replicant (sinh vật giống hệt con người nhưng có sức mạnh và năng lực vượt trội hơn thông thường) để thám hiểm, lao động và kiến tạo những hành tinh mới cho con người. Nhưng trải qua một thời gian dài lao động, những Replicant dần dần hình thành những cảm xúc đe dọa tới vị trí tối cao của loài người. Vậy nên con người đã dùng một lực lượng Replicant phục tùng phiên bản mới để tìm kiếm và giết chết (retired) chính đồng loại của mình – những Replicant phiên bản cũ. Lực lượng cảnh sát đặc nhiệm này được gọi với cái tên là Blade Runner.
    Tại Los Angeles vào năm 2049, K – một Blade Runner trong lần thực hiện nhiệm vụ tại  trang trại protein đã tìm thấy chiếc hộp đựng hài cốt của một Replicant chết vì sinh con. Anh được ra lệnh tìm kiếm những manh mối về đứa bé để retired nó tránh việc tạo ra một cuộc chiến tranh. Nhưng càng tìm kiếm thì những manh mối lại đưa K tới những bí ẩn lớn hơn về chính bản thân anh.
    Khao khát khẳng định sự tồn tại của bản thân
    Với diễn xuất tuyệt vời của Ryan Gosling trong vai K, sự điềm tĩnh của một chiến binh và cái đau đớn khi tự mình đối diện với chính mình. Ryan cho chúng ta thấy một nhân vật mà sự xuất hiện của anh ta là điều giả dối mà cùng lúc chân thực nhất mà người xem có cơ hội được chứng kiến. Nỗi đau khổ và sự hoài nghi của anh là cái công nhận anh như là một con người đích thực.
    Trong phim, chúng ta sẽ được thấy những sinh vật giống hệt con người từ cơ thể vật lý  đến hành động, cảm xúc, cùng với đó là những hệ điều hành ảo có cảm xúc như một con người thật sự nhưng hình ảnh của họ lại là những tia sáng mỏng manh và dễ dàng biến mất sau một lần bấm nút. Tất cả đều có khao khát được trở thành con người với một linh hồn, bởi dường như chỉ có thế họ mới có thể cảm nhận thế giới một cách chân thực nhất. Nhưng họ đâu biết rằng chính con người cũng gặp khó khăn trong việc cảm nhận thế giới một cách chân thực, chính con người cũng hồ nghi về sự tồn tại của bản thân và khao khát rằng sự tồn tại của mình được công nhận chẳng khác gì các Replicant.
    Những Replicant tìm kiếm ý nghĩa trong sự tồn tại của mình và con người cũng vậy. 
    Sự cô đơn
    Blade Runner 2019 là một tác phẩm đẹp với kỹ xảo đáng kinh ngạc đi trước thời đại của nó vào năm 1982. Và nối tiếp điều đó, phần 2 của Blade Runner đã trở thành tác phẩm dành giải Oscar cho hiệu ứng hình ảnh xuất sắc nhất. Nhưng thành tựu ấy không chỉ có nghĩa rằng Blade Runner đẹp, đẹp thôi là chưa đủ mà nó còn là yếu tố quan trọng góp phần không nhỏ vào việc kể một câu chuyện hay.
    Thế giới với những chiếc xe ô tô có thể bay lượn, những tấm biển quảng cáo 3D, sự đông đúc và hỗn loạn được tạo nên từ cả con người và những Replicant, hay những khoảng không gian rộng lớn. Đó là một thế giới xa lạ với một lối kiến trúc xa lạ, khoảng cách không thể lấp đầy giữa con người và tự nhiên. Tất cả những điều đó tạo nên sự xa cách và nhấn mạnh thêm một nỗi cô đơn hoàn toàn không thể lấp đầy ở nhân vật và chính người xem. 
    Ký ức và trí tưởng tượng
    Blade Runner 2049 từng được so sánh với Stalker (1979) của vị đạo diễn huyền thoại người Nga Andrei Tarkovsky. Không chỉ bởi thời lượng tương đối dài của cả hai bộ phim mà còn bởi tiết tấu của cả hai phim đều chậm, cùng với đó là thông điệp về bản chất của con người và mối hồ nghi trước một điều gì đó mà con người ta không biết là có thật hay không? 
    Blade Runner 2049 đưa ra một câu hỏi lớn về những gì có thật bắt đầu từ chính ký ức của chúng ta. Liệu nó có thật không hay phần nhiều trong đó là sản phẩm của trí tưởng tượng? Và đôi khi chúng ta sẽ thấy rằng mọi thứ trôi qua trong cuộc đời mình dường như không hoàn toàn là sự thật. Quá khứ đã vụt mất và con người điền vào chỗ trống bằng trí tưởng tượng, tương lai chưa đến và con người ta không ngừng tưởng tượng về nó. Một bông tuyết có thật và một bông tuyết trong tưởng tượng luôn có cách để trở nên lạnh như nhau.
    Lời kết
    Hóa ra những gì khiến cho con người thực sự là con người lại chính là việc con người đã không ngừng tìm cách khẳng định sự tồn tại của bản thân và gán cho nó một ý nghĩa nào đó, con người đã luôn phải chống chọi với cô đơn và con người đã không ngừng hồ nghi về sự tồn tại của chính mình, hồ nghi về tính thật giả của cuộc đời này, những điều đó tạo nên nỗi đau. Trong Blade Runner 2049, con người đã tạo ra những sinh vật giống mình để phục vụ cho những mục đích mang tính sinh tồn, điều đáng buồn là họ từ chối công nhận những Replicant là con người như thể họ từ chối chính mình là con người. 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  13. Lời mở đầu 
    Vào năm 2012, Ridley Scott đánh dấu sự trở lại của mình bằng tác phẩm Prometheus với sự tham gia của một số nhân vật có tiếng thời điểm bấy giờ như Michael Fassbender, Charlize Theron, Noomi Rapace, Idris Elba và Guy Pearce, etc,... Prometheus mang đậm tính khoa học xen lẫn yếu tố kinh dị, một chút background có phần u tối - một điềm báo đúng như tiêu đề của tác phẩm có 1 không 2 này. Dạo gần đây có xem lại phim này mới thấy nó kinh dị nhưng cũng đỉnh cao tới cỡ nào về mặt kịch bản, diễn xuất. Mặc cho các trang báo đưa ra con số 7,0 khiêm tốn, mình nhận thấy phim có cài cắm một số chi tiết đậm chất triết học, tôn giáo và dường như có ý thức muốn tìm tòi bản chất của con người trong nhiều ngàn năm qua. Bài viết này chủ yếu nói về những suy tưởng của mình về tác phẩm, có thể sẽ hơi lan man và hơi "ngu ngơ" nhưng mong các bác đọc hết bài.
    Prometheus. 
    Chúng ta hãy cùng mở đầu với câu chuyện của Prometheus - một sáng tạo phẩm của thần thánh trong thế giới thần thoại hy lạp đã đánh cắp ngọn lửa của các vị thần trên đỉnh Olympus để ban phát cho loài người. Từ hành động đó, các vị thần đã vô cùng tức giận trước hành động của Prometheus, trong đó có thần Zeus. Vì lẽ ấy nên Zeus quyết định bắt giữ Prometheus, trói gã trên một ngọn núi và quyết định hành quyết Prometheus theo cách vô cùng dã man, đó là mời một con đại bàng mổ xẻ người hắn mỗi ngày. Lạ thay, Prometheus có thể hồi phục nhanh chóng sau khi bị đại bàng tra tấn tàn bạo. Prometheus, một con người phi thường vô cùng khát khao tìm ra những thứ mới mẻ để đưa con người ngang hàng với thần thánh, ngọn lửa tượng trưng cho sự khao khát, dục vọng ấp ủ bên trong con người. Và con đại bàng chính là hậu quả cho sự thèm khát ko điểm dừng đó. Như ai đó đã từng nói : "You are the man who gave them the power to destroy themselves."

    Luận thêm một chút, sự xuất hiện của Prometheus đã tạo nên một kinh điển trong văn hóa đại chúng và triết học nói riêng. Hình ảnh Prometheus đã đại diện cho sự thông minh, sự sáng tạo và sự đấu tranh cho con người. Câu chuyện về Prometheus đã truyền tải những thông điệp về sự phản kháng, lòng dũng cảm và hy vọng trong cuộc sống con người. Người cầm lửa cũng đã tạo một nền móng cho tác phẩm của Ridley Scott, ta có thể thấy sự tương quan giữa giai thoại của Prometheus và câu chuyện của toàn bộ phi hành đoàn trong phim, tỏ rõ một sự hài lòng nhất quán khi nói về mơ ước du hành vũ trụ trong thế kỉ hiện đại. Thành thật mà nói, nhân vật Peter Weyland do Guy Pearce thủ vai đã mở đầu bài diễn thuyết của ông bằng cụm từ : "FIRE", thể hiện rõ sự mạnh mẽ và uy quyền, một đam mê rực cháy đến điên cuồng cùng với tầm nhìn cao xa của tập đoàn Weyland. Chúng đầy rủi ro nhưng Weyland đã chấp nhận đánh đổi cuộc đời mình. Nói đơn giản là, bất cứ một tư tưởng, đam mê nào của con người đều có thể dẫn đến kết cục bất ngờ nằm ngoài nhận thức hạn chế của trí óc... có thể là sự đau đớn, hối hận và dằn vặt.
    Hành trình của Engineer. 
    Quay trở lại câu chuyện chính của phim, tựa đề của phim chính là tên của một con tàu chứa hàng chục phi hành đoàn, và cũng gợi nhớ lại huyền thoại Prometheus như đã nói ở trên . Bộ phim dẫn dắt ta đến với  2 nhân vật chính : Elizabeth Shaw và Charlie Holloway, 2 tiến sĩ khoa học kiêm khảo cổ học đã tìm kiếm những dấu vết của tổ tiên loài người trong hang động và chính họ đã thuyết phục một siêu tổ chức có tên là Weyland - được phát triển bởi Peter Weyland (tôi sẽ nói về ông này sau) truy tìm các vấn đề trên. Những nhà khảo cổ này đã đặt tên cho những người tổ tiên là các Engineer (kĩ sư) vì họ có niềm tin rằng chính những người này đã khai sinh ra loài người, trao cho họ sự sống. Có thể nói, Engineer cũng giống như một Prometheus vậy. Vậy Engineer là ai ? Họ có quyền năng gì mà được tôn sùng đến mức như thế ? 

    Engineer là một giống loài cổ đại trong Prometheus, bọn họ quyền năng hơn con người, có nhiều vũ khí công nghệ cao, to hơn con người cũng như tạo ra vô số loài sinh vật khác nhau. Sự thật là, cũng giống như con người, Engineer ko hoàn hảo, một engineer đã chết để góp phần tạo nên sự sống chứ một mình Engineer ko trực tiếp tạo ra con người được. Gã rơi xuống đáy biển và hòa quyện với non sông gấm vóc. Engineer cũng sát sinh, hắn bẻ đầu Robot David và bắt đầu tìm cách giết Shaw ở cuối phim. Một sự thật tiếp theo mà ta phát hiện ra đó là các Engineer đã bị những thứ họ kiến thiết quay lưng chống lại họ. Các Engineer thậm chí  bị phát hiện là đã bị giết bởi chính Deacon và Xenomorph thông qua những thân xác khi phi hành đoàn truy cứu trên hành tinh LV-223. Engineer thực sự đóng vai trò rất lớn trong câu chuyện, khi họ là cánh tay phải của sự sáng tạo và chính sự sáng tạo cũng đã đem tới sự hủy diệt. Và sự sáng tạo chính là chủ đề chính của Prometheus, Engineer ghét con người vì với họ con người là một sản phẩm thất bại, đã bị rơi xuống vũng bùn của mù quáng và tham lam, đem tới sự ảnh hưởng tiêu cực đến quá trình tiến hóa của họ. Và dĩ nhiên, chúng ta sẽ đi sâu hơn ở dưới đây... 

    I. Sự đau khổ và hủy diệt 
    Con người từ lâu luôn tìm kiếm cho mình ta ở đâu, vì sao ta lại phải tồn tại và hơn hết là sự sợ hãi trước sự hủy diệt và lụi tàn. 

    Peter weyland, một doanh nhân thành đạt, quyền lực, và trên hết, Peter bị ám ảnh về sự hoàn hảo. Chính vì thế, ông ta tạo ra David - một hình ảnh hoàn hảo do chính Peter Weyland xây dựng nên. Hắn không chết. Trong nhiều năm, Peter tìm kiếm sự bất tử nên khi Shaw nói về sự tồn tại của các engineer, Peter đã khôn khéo lên con tàu Prometheus để tìm kiếm mục tiêu vĩ đại của cuộc đời mình. Hình ảnh của Peter và David mới thấy Peter tầm thường tới cỡ nào khi mọi hy vọng và ảo tưởng đều tan nát khi đối diện với các kỹ sư - họ cũng không hề bất tử. Peter thốt lên rằng :"Chả có gì cả" rồi ông ta chết. 

    Có thể nói rằng, Peter Weyland đại diện cho toàn bộ nỗi khổ đau của con người, sự ham muốn trở thành một thứ vĩ đại hơn và thứ vĩ đại hơn đó đã giết chết tâm hồn ông ta. Với sự phát triển của KHCN, chúng ta đã làm được rất nhiều thứ, nhưng chúng ta chẳng thể chiến thắng được chính bản thân mình, chiến thắng được lòng tham và sự kiêu ngạo của chính chúng ta. Chính sự sống đi kèm với đau khổ, sự hủy diệt, ta mới thực sự biết chúng ta thực sự như thế nào trong vũ trụ bao la này và sự đấu tranh giữa cái xấu và cái thiện bên trong là một cuộc chiến không ngơi nghỉ. Một điều đáng tiếc rằng Peter đã sống quá lâu mà không dám chấp nhận bản thể sinh diệt của mình, sự hạn hẹp dù cho ông ta có nhiều tiền của, quyền lực đến bao nhiêu đi nữa. Nói một cách khác, con người ko thể chống lại quy luật của tự nhiên. 
    There's nothing in the desert and no man needs nothing. 

    Ở một số cảnh, Peter cũng tỏ ra nhẫn tâm với Shaw và có sự ghẻ lạnh với Vickers - người con gái nhân tạo của Peter. Peter coi David như một sản phẩm vĩ đại của ông ta, nhưng kỳ lạ thay, Peter lại luôn muốn kiểm soát được David mạnh mẽ mà ông ta mong đợi. Chính vì những điều này, ông ta luôn đơn độc trong suốt mạch phim, cả trong thể xác lẫn suy nghĩ, và đó cũng là nguyên nhân cho cái chết của ông ta chính là bởi sự sống, một cách ẩn dụ cho sự kết thúc của Weyland. Ông ta khao khát sự sống, ngang hàng với Engineer khiến kỹ sư cảm thấy bị xúc phạm nên họ đã quyết định ra tay với Peter không thương tiếc. Nhìn chung, Peter là nhân vật dễ đoán vì gần gũi nhất với tâm lý đại bộ phận con người ngày nay. 

    II. Sự sáng tạo và sự tìm kiếm 
    Trong Prometheus (2012), David là một cỗ máy có trí óc vượt trội hơn so với phần lớn con người, hắn tư duy nhanh nhạy, và có những suy nghĩ triết học về sự tồn tại của một con người. Khi lần đầu đối diện với phi hành đoàn, David ko nhận được sự cảm thông từ phía con người, David luôn bị coi rẻ bởi những người tạo ra hắn. Về phía David, hắn có thể kìm nén được đơn giản là bởi hắn quá hiểu bản tính con người và chỉ âm thầm lật đổ khi thời cơ chín muồi. Trong lúc đó, hắn phát triển một tình cảm đặc biệt cho Shaw, và Ridley Scott khẳng định rằng tình cảm đó là thật. Cá nhân mình nghĩ mặc dù có tình cảm và cho nó là thật, nhưng tình cảm đó lại đi đôi với động cơ cá nhân ngày một mạnh mẽ hơn trong David dẫn đến những hậu quả rất khôn lường về sau. 

    Có một điều thú vị rằng David cho rằng hắn thực sự khác biệt và chính hắn nhìn nhận thấy điểm yếu của Weyland. Hắn không có tâm hồn như con người, như vậy mọi hành động của hắn bao gồm đạo đức như một cách miễn cưỡng và phi đạo đức : bạo lực và bệnh hoạn. 
    Dường như Ridley cũng đã đặt ra một câu hỏi về sản phẩm của sự sáng tạo, nỗ lực tìm kiếm của con người. Trong khi tất cả đều đang chìm đắm vào trong thứ nhân tạo đó thì con người lại càng biến mình thành nô lệ cho những gì mà hắn ta đã tạo ra. Điều này liên hệ trực tiếp tới mạng xã hội, công cụ truyền thông và trí tuệ nhân tạo, khi con người tạo ra sản phẩm nhanh và bền vững mà bỏ quên các khía cạnh đạo đức với xã hội, với lý trí và cảm xúc. Và một yếu tố quan trọng khác nữa, đó là con người luôn nghĩ mình có thể kiểm soát được mọi thứ dễ như lòng bàn tay nhưng thực tế thì ngược lại. Chúng ta gánh chịu những hậu quả rất phũ phàng từ những gì chúng ta tạo ra, đồng thời chúng ta lại không thể kiểm soát sự tìm kiếm của mình. Chúng ta tiếp tục nhân rộng phạm vi rồi lần lượt bị thay thế. Chính những AI này đang dần đe dọa đến trí tuệ con người, ví dụ điển hình chính là cái chết của Charlie Holloway, khi anh ta bị đầu độc do lỡ uống phải rượu David8 pha chế. 

    Ở một khía cạnh khác, sự tìm kiếm khiến con người mở mang đầu óc của mình, giúp cho họ hiểu hơn về bản thân mình. Trong mạch phim, việc phi hành đoàn tìm kiếm trên hành tinh LV-223 đã mở ra những nghiên cứu về các mối đe dọa xuyên suốt khắp vũ trụ, như sự tồn tại của Deacon, những khía cạnh đen tối của Engineer và vạch trần ra bộ mặt thật của David8. Dù con người đã có những hành xử khá ngu ngốc như những gì mình thấy trong phim dẫn đến sự ra đi lần lượt của phi hành đoàn, sự hy sinh có phần vô nghĩa này cũng đã đặt dấu chấm hết cho kỷ nguyên tìm kiếm nguồn gốc của con người và mở ra một chương mới, đó là sự trỗi dậy của trí tuệ nhân tạo và sự học hỏi lòng yêu thương đối với Eden - tức Trái Đất. Sự sống trên Trái Đất trải qua hàng triệu năm, nuôi dưỡng các kĩ sư và muôn loài, một loài vật ý thức sẽ nuôi dưỡng tinh thần trách nhiệm đó và sống một cuộc đời mới có ân nghĩa cao cả hơn. 
    III. Đức tin là cái được hướng đến, trí tuệ là công cụ đồng hành trên con đường. 
    Trong Prometheus (2012), David8 được lấy cảm hứng từ nhân vật David trong kinh thánh. David trong thánh Kinh đã từng là tay phải của nhà vua nhưng ông ta sa ngã khi nhìn trộm nữ hoàng trong cung. Từ đó, hắn nảy sinh bệnh hoạn - sự đối trọng với lòng trắc ẩn. 
    Nhân vật mình thấy ấn tượng nhất trong Prometheus chính là Elizabeth Shaw, chính cô ấy trở nên mạnh mẽ càng về hồi cuối của phim khi chiến đấu với một Engineer quân sự, cô đã sống sót một cách kỳ diệu. Shaw mặc dù là một nhà khoa học, khao khát tìm kiếm sự tồn tại của con người nhưng cô luôn có đức tin vào Thiên Chúa, vào sự lương thiện bên trong con người. Một ví dụ cụ thể đó là Shaw không hề vứt vòng đeo cổ thánh giá, thể hiện một đức tin trong sạch của cô với Thiên Chúa. Sự phát triển của khoa học đã biến con người thành trung tâm, đã phủ nhận những giá trị của Thiên Chúa để lại. Shaw đã gìn giữ nó trong suốt hành trình với phi hành đoàn, chính vì thế cô đã là người sống sót cuối cùng sau các sự kiện kinh hoàng trong phim, cùng với David, cô tiếp tục theo đuổi tìm kiếm quê hương của Engineer. 
    Qua đó, ta thấy rằng sự phát triển của Khoa Học luôn phải đi đôi với đạo đức, sự trong sáng bên trong tâm hồn. Nếu không chúng chỉ là một mớ lý thuyết không lý trí hay cảm xúc. Khoa học không chỉ là nghiên cứu, chúng là khởi nguồn của sáng tạo và cũng là sự hủy diệt nếu như không có sự song hành của đức tin. Ẩn sâu bên trong vẻ đẹp của con người vẫn là những nỗi niềm hy vọng về một thế giới tốt đẹp hơn, hiểu biết hơn và giàu xúc cảm hơn. Tất cả những yếu tố này khiến cho Shaw trở nên đặc biệt hơn so với nhân vật khác, kể cả David. Sự ra đi của Shaw theo nhiều tin đồn trong Covenant đã để lại sự tiếc nuối đối với cộng đồng Prometheus và David cũng cảm thấy chua xót trước cái chết của cô. 
    IV. Một vài cảm nhận khác. 
    Cá nhân mình cảm nhận rằng Prometheus đã khai thác rất tốt các luân lý triết học về sự sáng tạo, lòng trắc ẩn, sự tìm kiếm trong nỗi khắc hoải của con người. Nhưng trên tất cả, đức tin đã trở thành yếu tố quan trọng với bất kỳ ai, người đó có thể là công nhân, một kỹ sư, một cỗ máy,... Vạn vật được tạo nên bởi những nhân duyên trùng khắp, trải dài mà không thể đong đếm bằng thời gian nhưng trong hành trình phát triển đó, sự hài hòa giữa trí óc và con tim là những yếu tố then chốt nhất mà Ridley muốn truyền tải. 

    Cái chết ở đầu phim, như đã nói, mở ra một chương mới cho nhân loại, chúng chất chứa những hy vọng, tri thức, cảm xúc, đa dạng và cũng có nhiều sự đau khổ, phiền muộn và sự lụi tàn của nhân sinh. Engineer thực sự trở thành một biểu tượng của sự sáng tạo và con người, AI trở thành sự tiếp nối của các Engineer. Sự tiếp nối đó có tốt đẹp hay không, phụ thuộc vào mỗi chúng ta dù điều đó không dễ dàng chút nào. Prometheus không chỉ là một cá thể, ông ta là một tư tưởng, là câu chuyện của nhân loại.  
    -------------------------------------------------------------------------------------------
    V. Kết 
    Tóm lại, qua vài dòng cảm nhận trên, tác phẩm Prometheus không tệ như các bạn nghĩ. Đối với mình, ngoài những khung cảnh có phần ám ảnh, thì bộ phim chứa đựng những suy tưởng về cõi nhân sinh của Ridley Scott và bác đã truyền tải một cách vô cùng chân thực và sâu sắc. Xin cảm ơn Ridley, cảm ơn mn đã bỏ thời gian đọc bài viết của thằng nerd này và nếu thích thì hãy ủng hộ và comment bên dưới. Peace! 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  14. Câu chuyện trong "Innocence" diễn ra vào năm 2032, ba năm sau sự kiện của phần đầu tiên. Nhân vật chính của bộ phim là Batou, một cyborg và là thành viên của Đội 9 (Section 9), người từng là đồng đội của Thiếu tá Motoko Kusanagi, người đã biến mất sau khi hợp nhất với Puppet Master.
    Bộ phim bắt đầu với một loạt vụ án liên quan đến các "gynoid" - robot hình người được thiết kế để làm đồ chơi tình dục. Những robot này đột ngột nổi loạn và giết chết chủ nhân của chúng trước khi tự hủy diệt. Đội 9 được giao nhiệm vụ điều tra các vụ án này, và Batou, cùng với đồng đội Togusa, bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân dẫn đến sự cố.
    Trong quá trình điều tra, Batou và Togusa phát hiện ra rằng các gynoid này được cấy ghép "ghost" - một dạng linh hồn nhân tạo hoặc dấu vết của tâm trí con người. Điều này dẫn họ đến một tổ chức tội phạm có liên quan đến buôn bán người và sử dụng trí tuệ nhân tạo để khai thác và sao chép ký ức con người vào các gynoid.
    Cuộc điều tra càng sâu, Batou càng đối mặt với những câu hỏi về bản chất con người và máy móc, về ý nghĩa của sự tồn tại khi ranh giới giữa hai điều này trở nên mờ nhạt. Cuối cùng, Batou tìm ra sự thật rằng những "ghost" được sử dụng trong các gynoid thực ra là những linh hồn bị bắt cóc và cấy ghép, khiến các gynoid có ý thức phản kháng và nổi loạn.
    Đỉnh điểm của bộ phim là cuộc chạm trán giữa Batou và kẻ đứng sau mọi chuyện, một nhà khoa học tâm thần học. Với sự giúp đỡ từ Kusanagi, người đã phát triển thành một thực thể mới trong không gian mạng, Batou có thể giải quyết vụ án và ngăn chặn sự lạm dụng "ghost" trong tương lai.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  15. Mùa hè năm 1975, khi bộ phim Jaw (tựa Việt là “Hàm Cá Mập”) được công chiếu, thuật ngữ “phim bom tấn mùa hè” đã được áp dụng cho điện ảnh thế giới. Thuật ngữ này được dung để ám chỉ một “sản phẩm” nổi tiếng, gặt hái được nhiều thành công. Được khai sinh trong ngành công nghiệp giải trí, ban đầu từ “bom tấn” được áp dụng trong những nhà hát với những tác phẩm nhạc kịch. Tuy nhiên, với tôi, dường như điện ảnh đang đi vào ngõ cụt, một ngõ cụt tăm tối mang tên “lợi nhuận” không cách nào thoát ra được. Như đã nói, thuật ngữ “bom tấn” ban đầu được sinh ra để nói về những tác phẩm mang tính quy mô về nội dung, cốt truyện. Nhưng giờ đây, thuật ngữ này đã bị hiểu sai lệch đến mức, khi nhắc tới những bộ phim “bom tấn”, khán giả hầu như chỉ hình dung ra những bộ phim mãn nhãn với những pha hành động và tràn ngập yếu tố CGI được lạm dụng trong suốt những cảnh phim. Hoặc do khán giả đã quên đi giá trị tinh thần cơ bản của điện ảnh, hoặc điện ảnh thế giới giờ đây chỉ còn quan tâm tới giá trị vật chất trực tiếp mà lợi nhuận mang lại.
    The Fast and The Furious là thương hiệu phim quá nổi tiếng từ năm 2001. Trải qua 16 năm dưới bàn tay của 5 đạo diễn, thương hiệu của seri này đã trở thành “con gà đẻ trứng vàng” của nhà sản xuất. Vì vậy sẽ chẳng mấy ngạc nhiên nếu seri này sẽ còn tiếp tục được kéo dài cho tới khi không thể mang lại lợi nhuận nữa. Nhưng vào thời điểm này, khi seri phim vẫn mang tới lợi nhuận, những phần tiếp theo vẫn được sản xuất. Chẳng cần tới chất lượng kịch bản, nâng tầm bộ phim hay xây dựng một cốt truyện vững chắc, The Fast and The Furious vẫn chỉ dựa trên 3 công thức đã có sẵn: Xe, dàn diễn viên nổi tiếng, sự hoành tráng. Và cũng từ chính vì 3 yếu tố đó, phần 8 của bộ phim khi ra rạp, chẳng khác nào một nồi lẩu thập cẩm vô duyên nhạt nhẽo, một cú đấm thẳng không thương tiếc vào giá trị thương hiệu tỷ dollar của seri phim.
    Cốt truyện của phần 8 được xây dựng nửa vời tới mức không cần xem cũng có thể đoán được phần kết. Như những bộ phim hành động điển hình, khi nhân vật chính (mà ở đây chính là Dominic Toretto) đã “cải tà quy chính” hoặc “rửa tay gác kiểm”, đứng ngoài rìa những chuyện xã hội, tìm tới một cuộc sống yên bình. Nhưng rồi một sự kiện mang tính hủy diệt thế giới xảy ra, và nhân vật chính phải quay lại giải cứu thế giới một cách bất đắc dĩ.
    Fast and Furious là seri luôn hướng tới không khí gia đình, từ những con người xuất thân từ dân đua xe đường phố. Tiết tấu phim sôi động ngay đầu phim với những chiếc xe đua, xe cổ điển, những cô gái mặc bikini tại bờ biển Havana- Cuba. Giữ đúng tinh thần từ phần một, mọi chuyện giữa dân đua xe đường phố đều được giải quyết bằng một cuộc đua, Dom và một tay máu mặt khác ở bờ biển đã chiều lòng khán giả bằng một cuộc đua mãn nhãn ngay đầu phim. Cùng cô vợ mới cưới Letty của mình, Dom đã giành chiến thắng. Những tưởng cuộc đời của Dom sẽ bình yên trôi qua, nhưng những rắc rối từ những phần trước đã quay lại tìm anh và ép anh phản bội lại gia đình mình.
    Vẫn là dàn diễn viên cơ bắp, gân guốc gồm Vin Diesel, Dwayne Johnson (a.k.a The Rock), Jason Statham, Luke Evans, Michelle Rodriguez…Không chỉ những màn đua xe, mà cả những pha hành động chiến đấu cũng được đầu tư, sao cho hoành tráng nhất. Việc không đầu tư quá nhiều vào kịch bản đã khiến không chỉ nội dung phim bị rỗng về mặt nội dung, mà còn khiến những câu thoại trở nên ngớ ngẩn . Như đoạn Letty ôm Dom và nói, em biết anh yêu em mà, đã khiến bản thân tôi phải bật cười vì sự vô duyên và vô nghĩa. Dường như chỉ đến đoạn phim ấy, những nhà làm phim mới sực nhớ ra bộ phim không chỉ có dàn sao chỉ toàn nam giới, nên đã cố nhồi nhét một câu thoại để đảm bảo những nữ diễn viên vẫn còn đất diễn. Sự nhồi nhét quá nhiều ngôi sao vào trong một bộ phim đã khiến bộ phim trở thành một “nồi lẩu thập cẩm” khi mỗi diễn viên đều cố dành một chút đất diễn cho mình.Như diễn viên Luke Evans, anh chỉ có chưa tới 1 phút để diễn, vậy anh sẽ diễn ra sao? Thật là khó xử.
    Chưa bao giờ diễn xuất của Vin Diezel hay Dwayne Johnson được đánh giá cao. Dường như cả 2 diễn viên này không còn gì khác để phô ra ngoài cơ bắp, đánh đấm, làm mặt ngầu. Thậm chí vai phụ của Vin Diezel trong phim Saving Private Ryan (1998), còn mang lại nhiều cảm xúc và xuất sắc hơn tất cả những gì anh thể hiện trong seri Fast and Furious cộng lại.
    Nếu có lời khen nào dành cho phim, chỉ là những lời khen về sự hoành tráng, mãn nhãn, những pha cháy nổ hay như màn mưa xe và zombie xe trong phần 8 này. Và đến khi nào điện ảnh thế giới ra được một thương hiệu seri phim nổi tiếng hơn hay Vin Diezel đã chán đua xe và những bộ phim hời hợt thì seri Fast and Furious sẽ còn tiếp tục ra những phần tiếp theo.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  16. Năm 1914, thế chiến I bung nổ, một người ngoài trái đất tên là Mondoshawans đã tìm đến một đền cổ ở sa mạc Ai Cập để phong ấn một sức mạnh huyền bí – vũ khí duy nhất có khả năng chống lại sự hủy diệt loài người của bọn Quỷ Dữ cứ 5000 năm lại xuất hiện một lần. Vũ khí này chứa đựng 4 nhân tố tượng trưng cho tự nhiên và còn thiếu nhân tố thứ 5 để hợp hành sức mạnh của “Ánh sáng thần thánh” (Divine Light). Các Mondoshawans đã hứa với mục sư (Đại diện của con người) rằng họ sẽ quay lại để chiến đấu với bọn Quỷ Dữ, không may một tai nạn đã xảy ra ngăn họ không đến kịp, họ đành phải đưa cho mục sư chìa khóa đến căn phòng bí mật và hướng dẫn ông cách để lại nó cho thế hệ sau cho đến khi họ kịp trở lại.
    Vào khoảng giữa thế kỉ 23, Quỷ Dữ đã xuất hiện trong hình dạng của một quả cầu lửa khổng lò và phá hủy Trái đấy. Người đang giữ chìa khóa của Mondoshawans lúc này là Vito Cornelius (Ian Holm) đã thông báo cho Tổng thống Lindberg (Tom Lister, Jr.) về toàn bộ lịch sử của bọn Quỷ Dữ cũng như thứ vũ khí có thể ngăn chúng lại. Khi người Mondoshawans quay trở lại, họ đã bị tán công bởi Mangalores – một kẻ được Quỷ Dữ thuê để phá hủy các nhân tố thần kì. Phi thuyền của người Mondoshawans bị phá hủy và thứ duy nhất còn sót lại mà các nhà khoa học trái đất tìm kiếm được là bàn tay của Nhân tố thứ 5. Sau đó họ đã sử dụng nó để chế tạo ra một người người phụ nữ gọi là “Leeloo” (Milla Jovovich). Quá sợ hãi khi nhìn thấy không gian lạ lẫm xung quanh, Leeloo đã trốn thoát và nhảy vào taxi của Korben Dallas (Bruce Willis) – cựu nhân viên của lực lượng đặc biệt.
    Dallas đưa Leeloo đến chỗ của Cornelius và nguời học việc David (Charlie Creed-Miles). Cornelius phát hiện ra 4 viên đá nhân tố đang nằm trong tay một ca sĩ opera là Diva Diva Plavalaguna (Maïwenn Le Besco). Zorg đã tiêu diện Mangalores vì đã không lấy được các viên đá, thế nhưng các cộng sự còn lại của người Mangalores đã quyết định tự tìm kiếm các nhân tố cho chính họ. Từ phát hiện của Cornelius, Tổng tư lệnh Munro (Brion James) nguyên là cấp trên của Dallas đã trao nhiệm vụ cho anh bí mật là giả làm người chiến thẳng trong cuộc thi trên đài phát thanh để tiếp cận với Diva trên chiếc du thuyền sang trọng. Kết quả cuộc thi này cũng đến tai Mangalores và Zorg. Dallas dẫn Leeloo đi cùng trong khi Cornelius hướng dẫn Davia dàn xếp ở đền thờ và chuẩn bị lên tàu.
    Diva đã bị bọn Mangalores giết chết khi chúng tấn công và chiếm đoạt du thuyền, nhưng Dallas đã kịp lấy các nhân tố từ người Diva. Dallas đã chiến đấu với Mangalores và giết tên cầm đầu đồng thời giải cứu du thuyền. Zorg cũng đang tìm kiếm vị trí các nhân tố và cho rằng chúng đang nằm trong cái vaili, hắn nhanh chóng cài bom phá hủy. Khi Zorg khởi động phi thuyền của mình thì phát hiện ra vali rỗng nên đành phải quay lại tìm kiếm. Hắn đã vô hiệu hóa quả bom của mình nhưng không ngờ bọn Mangalore đã kịp kích bom của chúng tàn phá con tàu và giết chế Zorg, trong khi Dallas, Cornelius, Leeloo, người dẫn chương trình Rhod (Chris Tucker) kịp thời thoát khỏi bằng phi thuyền của Zorg với các nhân tố mang theo.
    4 nhân tố được đem trở về căn phòng bí mật trong ngôi đền ở Ai Cập kịp lúc bọn Quỷ Dữ tấn công. Trong khi cả nhóm đang chuẩn bị, Leeloo bất ngờ thấy căm ghét loài người vì những tội ác và bạo lực gây ra chiến tranh và từ chối việc tạo ra “Ánh sáng thần thánh” (Divine Light). Dallas thú nhận tình yêu của mình dành cho Leeloo và hôn vào môi cô. Đáp trả, Leeloo đã kết hợp sức mạnh của mình với 4 nhân tố còn lại tạo nên “Ánh sáng thần thánh” biến bọn Quỷ Dữ trở thành một mặt trăng mới trong quỹ đạo của trái đất. Các nhà khoa học đã xác nhận về cái chết vĩnh viễn của bọn Quỷ Dữ. Các nhà khoa học đưa Dallas và Leelô vào nơi phục hồi. Khi Tổng thống đến và yêu cầu được nhìn thấy họ, các nhà khoa học báo rằng “họ cần thêm …5 phút nữa” vì Dallas và Leeloo đang tận hưởng tình yêu của họ.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  17. Câu chuyện xảy ra vào năm 1933, mười năm sau sự kiện ở phần đầu tiên. Rick O'Connell (Brendan Fraser) và Evelyn (Rachel Weisz) giờ đây đã kết hôn và có một cậu con trai 8 tuổi tên là Alex (Freddie Boath). Gia đình O'Connell vô tình tìm thấy chiếc vòng tay của Anubis, một cổ vật huyền thoại có thể đánh thức sức mạnh hùng mạnh của Vua Scorpion (The Rock), một chiến binh cổ đại đã bị nguyền rủa.
    Trong khi đó, Imhotep (Arnold Vosloo), xác ướp đáng sợ từ phần trước, được hồi sinh một lần nữa bởi một nhóm kẻ xấu, với mục đích sử dụng sức mạnh của Vua Scorpion để thống trị thế giới. Để thực hiện kế hoạch của mình, chúng bắt cóc Alex, người đã vô tình đeo chiếc vòng tay và bị mắc kẹt bởi lời nguyền của nó.
    Rick và Evelyn phải đối mặt với một cuộc đua với thời gian để cứu con trai mình và ngăn chặn Imhotep và Vua Scorpion trước khi chúng có thể hợp lực và tàn phá thế giới. Cùng với sự giúp đỡ của Ardeth Bay (Oded Fehr) và Jonathan (John Hannah), họ dấn thân vào một cuộc phiêu lưu nguy hiểm qua nhiều địa điểm bí ẩn, từ Ai Cập cổ đại đến rừng rậm Amazon.
    Bộ phim kết thúc với một trận chiến hoành tráng giữa Rick và Vua Scorpion, trong khi Evelyn đối đầu với Imhotep. Cuối cùng, Rick đánh bại Vua Scorpion và giải thoát Alex khỏi lời nguyền, đồng thời ngăn chặn âm mưu hủy diệt thế giới của Imhotep.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  18. Phim kể về cuộc phiêu lưu bất ngờ của gia đình O’Connell để ngăn cản sự hồi sinh của vua Tần Thủy Hoàng, nằm trong âm mưu bá chủ thế giới của Tướng quân Dương.
    Nhận định:
    Nhìn chung, phim nổi bật lên những cảnh quay đẹp và hoành tráng được đầu tư. Cảnh quán bar, đường phố ở Thượng Hải được dựng  khá ổn hay lăng mộ Tần Vương cũng thế. Cảnh dãy núi Hy Mã Lạp Sơn tuyết đổ và ở Hồ Trường Sinh rất công phu và đẹp. Bên cạnh đó, kỹ xảo phim cũng tương đối ổn. Những cảnh hành động rượt đuổi kịch tính, thêm vào là các màn kungfu đẹp mắt gây thú vị hơn so với hai phần trước. Một vài cảnh hài hước giúp giảm không khí căng thẳng và rùng rợn của phim, khiến cho người xem cảm thấy thoải mái hơn. Dù là phim hành động nhưng không thiếu những trường đoạn tôn lên tình yêu thương gia đình.  Brendan Fraser vẫn chứng tỏ khả năng thu hút của mình sau 2 phần đã công chiếu trước đây. Dàn diễn viên của phim diễn xuất khá ổn định và đều.
    Tuy nhiên, bên cạnh đó, phim còn khá nhiều thiếu sót. Thiếu sót nổi bật nhất chính là khi Tần Vương biến hóa thành rồng. Tần Vương là người Trung Hoa cổ, dĩ nhiên, khi  biến hóa cũng sẽ thành rồng Trung Hoa, đằng này, lại là thành rồng châu Âu 100%. Đây là một thiếu sót có thể nói là rất đáng tiếc vì trường đoạn biến hóa đó khá là dài. Người xem có thể dễ nhận thấy con rồng đó hoàn toàn không thuộc về Trung Hoa. Hơn nữa, vì tên phim dịch ra có nghĩa là “Lăng mộ của hoàng đế Rồng” nên chi tiết lại càng quan trọng hơn. Trong lăng mộ vua Tần thì binh lính đất nung được làm không giống lắm, khuôn mặt cứ  na ná giống nhau, trong khi binh lính đất nung được tạc không ai giống ai.  Đây cũng là một điểm khá đáng tiếc. Một vài đoạn bị kéo khá dài mà phần kết thúc lại hơi ngắn, chưa thỏa mãn người xem lắm. Cũng lặp lại như phần 2, phần này, tất cả đều bị biến thành cát bụi và bị hút hết về phía lăng mộ.
    Đây là một bộ phim hành động giải trí thuần túy, thế nên, theo tôi nghĩ bạn có thể xem bất cứ lúc nào để thư giãn.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  19. Nếu phải chọn ra ba tác phẩm thành công nhất trong suốt sự nghiệp hàng thập kỷ của Clint Eastwood thì đó sẽ là Thiện Ác Tà, Million Dollar Baby, và Unforgiven.
    Về cơ bản thì nội dung của Unforgiven giàu tính trải nghiệm, nếu không muốn nói là “già đời” hơn so với nhiều phim khác của Clint Eastwood. Mặc dù sở hữu một cốt truyện tuyệt vời nhưng tiết tấu phim lại khá chậm, cộng thêm bối cảnh cũ kỹ đặc trưng của một tác phẩm viễn Tây có thể khiến một bộ phận khán giả cảm thấy không dễ xơi như những Gran Torino hay Changeling. Đó là vấn đề duy nhất của phim bạn nên cân nhắc trước khi xem, còn lại thì đều đáng để thưởng thức cả.
    Nhờ tác phẩm này, Clint Eastwood lần đầu bước lên bục vinh quang của giải thưởng của Viện Hàn lâm, với hai chiến thắng dành cho Phim hay nhất và Đạo diễn xuất sắc nhất, trước khi ông làm được điều tương tự với Million Dollar Baby.
    Unforgiven mở màn bằng sự kiện cô gái điếm Delilah bị hai cao bồi rạch mặt nhiều nhát. Lý do là bởi cô trót cười vào thằng em có kích thước khiêm tốn của một trong hai tên. Gương mặt chắc chắn sẽ chẳng bao giờ được như xưa.
    “Little Bill” Daggett, cảnh sát trưởng của khu vực đứng ra hòa giải vụ việc. Ông ta chỉ bắt hai kẻ phạm tội kia bồi thường bằng vài con ngựa, và chấm dứt vụ việc ở đó. Ấm ức vì cách giải quyết bất công, các cô gái ở đó gom góp được một khoản tiền, treo thưởng $1000 cho cái mạng của những kẻ đốn mạt kia.
    Một thanh niên tự xưng là Schofield Kid nhận được tin này. Anh ta tìm đến trang trại của Will Munny, một sát thủ nay đã rửa tay gác kiếm, với mong muốn chiêu mộ ông này góp một chân.
    Ban đầu, Will từ chối. Ông đã trải qua một quãng đời với nhiều chông gai, nay lại có con nhỏ và một trang trại phải trông nom, nhưng sau khi nhận ra một vài vấn đề, ông quyết định tham gia cùng. Nhưng trước khi đuổi theo Kid, Will còn tìm đến một người bạn cũ là Ned Logan, cũng là “dân giang hồ” đã về hưu.
    Cuộc hành trình báo thù săn tiền thưởng của ba cao bồi bắt đầu từ đó.
    Cảm nhận phim
    Tác phẩm dạo đầu bằng một khung cảnh làng quê bình yên. Một người đàn ông đang đào bới thứ gì đó bên dưới những tán cây. Một dòng chữ chạy dọc màn hình
    “Cô ấy là một phụ nữ trẻ ưa nhìn và không phải không có tương lai. Vì vậy, mẹ cô rất đau lòng khi biết cô sẽ kết hôn với William Munny, một tên trộm và kẻ giết người khét tiếng, một gã được biết đến là cực kỳ tàn nhẫn và hung bạo. Khi cô gái ấy chết, nguyên nhân không phải dưới tay anh ta như mẹ cô suy đoán mà là do bệnh đậu mùa. Đó là năm 1878.”
    Và kết thúc bằng cùng một khung cảnh, vẫn là người đàn ông nọ đang đứng trước tấm bia mộ. Nhưng có vẻ như đó cũng là lần cuối cùng ông làm điều này. Một lần nữa, phần còn lại của dòng chữ xuất hiện
    “Vài năm sau, bà Ansonia Feathers đã thực hiện chuyến hành trình gian khổ đến hạt Hodgeman để thăm nơi an nghỉ cuối cùng của đứa con gái duy nhất của mình.
    William Munny đã biến mất từ lâu cùng lũ trẻ… một vài người đồn rằng điểm đến là San Francisco, nơi ông trở nên phát đạt từ bán hàng khô.
    Và không có dấu hiệu gì giải thích với bà Ansonia Feathers tại sao cô con gái duy nhất của bà lại kết hôn với một tên trộm và giết người khét tiếng, một gã được biết đến là cực kỳ tàn nhẫn và hung bạo.”
    Unforgiven là bộ phim hiếm hoi mà chỉ một phân đoạn ngắn ở phần đầu và phần cuối cũng đã chất chứa nhiều điều.
    William Munny đã rất nỗ lực trở thành một người bình thường, sống một cuộc đời bình thường sau những lầm lỗi của ông. Và vợ của Will là người duy nhất nhìn ra điều đó. Bà chấp nhận gửi gắm cuộc đời mình cho một kẻ được mô tả là “tàn nhẫn và hung bạo” và đã không phải hối hận về điều đó. Will vẫn luôn một lòng hướng về vợ dù bà đã không còn.
    Kiểu nhân vật đấu tranh tư tưởng luôn xuất hiện thường xuyên trong các tác phẩm của Clint Eastwood, với lằn ranh mong manh mà đôi khi lựa chọn đúng sai chỉ cách nhau có một bước chân. Đặc trưng này được thể hiện rõ nét nhất trong Unforgiven.
    Sự xung đột đạo đức của Will được thể hiện trong suốt cuộc hành trình. Ban đầu, ông chần chừ do dự nhưng cuối cùng cũng đồng ý tham gia. Sau khi bắn trúng tên cao bồi thứ nhất, chẳng những không kết liễu hắn luôn mà ông thậm chí cho phép đám đồng bọn đến gần trợ giúp.
    Chỉ đến khi hay tin Ned bị tra tấn đến chết, Will mới trở thành gã đồ tể huyền thoại năm xưa lần cuối cùng, bằng quyết định tắm cả quán rượu trong biển máu. Sau khi cảnh cáo đám tàn quân của Little Bill lần cuối cùng, ông lên đường và bắt đầu một cuộc đời mới.

    Không chỉ Will dằn vặt với những nỗi niềm mà cả hai cộng sự của ông là Ned và Kid cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Mọi thứ về Ned có thể nói là tương tự như Will, chỉ có điểm khác biệt là ông rút lui sớm hơn và vô tình phải hứng chịu một kết cục bi thảm.
    Còn với Schofield Kid, bản thân cái “nghệ danh” cũng đã nói lên nhiều điều. Một tấm chiếu chưa từng trải, thậm chí còn nguyên cả mác. Trước khi tham gia vào phi vụ để đời, Kid còn chẳng phải một thợ săn tiền thưởng. Sau khi được “bóp cò” lần đầu, mặt cậu thanh niên đã cắt không còn một giọt máu và thề sẽ từ bỏ con đường này. Cũng coi như là một lần rút kinh nghiệm.
    Ở chiều hướng ngược lại, không thể không nhắc tới phản diện của Unforgiven – Little Bill, tên cường hào vô lại, nhân danh chính nghĩa nhưng thực chất lại là kẻ thách thức công lý ở thị trấn nọ. Nhân vật này có thể khiến khán giả liên tưởng tới “the Bad” trong Thiện Ác Tà, một kẻ hiện thân cho cái ác thuần túy, không có sự lựa chọn nào khác ngoài tiêu diệt để mang lại sự bình yên thực sự.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  20. Tôi đến với Ender’s game không trực tiếp từ trang giấy mà từ bộ phim chuyển thể cùng tên của nó ra mắt vào năm 2013 và vừa được chiếu trên HBO đầu tuần này. Cả phim lẫn nguyên tác đều chứa nhiều khía cạnh đáng bàn mà khuôn khổ một review không thể thỏa mãn nên tôi quyết định sẽ viết hẳn bài cảm nhận cho hai tác phẩm tuy hai mà một, tuy một mà hai này.
    Cũng như bất kì một bộ phim (điện ảnh hoặc truyền hình) chuyển thể nào, phiên bản điện ảnh Ender’s game (2013) của đạo diễn Gavin Hood đứng trước thử thách biến những điều Orson Card viết thành hình ảnh, thành âm thanh, thành chuyển động… với một linh hồn riêng vừa gắn vừa không gắn với nguyên tác. Ở đây, Gavin Hood đã cho thấy ông lựa chọn chỉ truyền tải gần như một nửa những gì Card đã thể hiện trên trang sách của mình. Bằng cách lược bỏ những chi tiết chính trị liên quan đến Nga, về hiệp ước Vacsava (đương nhiên trong khuôn khổ của một cuốn tiểu thuyết hư cấu), vai trò của Valentine và Peter, đạo diễn chỉ tập trung vào Ender thay vì một phổ rộng hơn là Ender và những đứa trẻ thiên tài giống thằng bé, tập trung vào việc tái hiện một cách sống động, trực quan hành động của nhân vật cùng hiệu ứng hình ảnh phù hợp với thể loại khoa học viễn tưởng thay vì khai thác tâm lý nhân vật – điều thực ra được Card quan tâm hơn, xác định là trọng tâm trong tác phẩm của mình.
    Trước sự lựa chọn của Gavin, tôi hoàn toàn không thể đánh giá phiên bản điện ảnh của Ender’s game là thành công hay thất bại, là sát hay không sát với tiểu thuyết, là đáng xem hay không đáng xem… về mặt nội dung, tư tưởng. Nhưng có một điều chắc chắn, tôi tìm đọc nguyên tác bởi diễn xuất của Asa Butterfield (thủ vai Ender) cùng những diễn viên trẻ khác. Trong phạm vi hạn hẹp khoanh cho mỗi nhân vật trong phim, từng cô bé cậu bé diễn viên đã làm hết sức mình để mang lại sự sống thật sự, cá tính thật sự, nhân cách thật sự cho từng vai diễn ấy. Và thêm một lý do cá nhân, tôi luôn yêu những anh chàng mắt xanh (đa phần đều là người Anh, thật kì lạ) và mắt của Asa thì quá đẹp, quá thần kì, đôi mắt biết nói nhiều hơn cả ngôn từ. Đã từng được lĩnh giáo đôi mắt này trong Hugo (2011) rồi nhưng đến bộ phim này, đó là một câu chuyện hoàn toàn khác.
    Gavin đã có những thay đổi nhỏ khá tinh tế, phù hợp với tác phẩm điện ảnh đại chúng như việc giảm nhẹ những tình tiết hơi gay gắt, hơi khắc nghiệt quá (cái chết của Bonzo không được đề cập đến trực tiếp), nâng cao hơn một chút tình cảm đồng đội của những cô cậu bé dưới quyền Ender nhất là trong cuộc diễn tập cuối cùng. Phim cũng nêu được hết những gạch đầu dòng về nội dung cơ bản, thể hiện tinh thần hòa bình, khoan dung mà Card muốn nói đến.
    Sau khi đọc xong Trò chơi của Ender, tôi cảm thấy phiên bản điện ảnh hoàn toàn không làm mất đi hứng khởi của tôi khi theo dõi truyện. Một bên đó là sự thỏa mãn thị giác như được nhìn thấy nhân vật (với tôi Asa là Ender hoàn hảo nhất), tái lập không gian, kĩ xảo mãn nhãn, hoành tráng. Điều này khá quan trọng vì Card quả thực không chú trọng việc miêu tả trong tác phẩm của mình. Còn một bên là sự trải nghiệm vào thẳng xúc cảm, suy tư của nhân vật, điều mà phim ảnh đề cập đến nhưng không đủ thời lượng để trở nên sâu sắc. Có thể tạm coi là đây là điều kì lạ khi phim và truyện không bài trừ lẫn nhau mà trở thành sản phẩm sóng đôi, thứ này bổ khuyết cho thứ kia để đạt đến sự trọn vẹn.
    Bối cảnh chính của Ender’s game (từ đây viết tắt là EG) là khoảng không vũ trụ, không trọng lượng, không nhà cửa, không người thân, không thời gian, không xúc cảm… không có gì ngoài sự luyện tập, không ngừng luyện tập để trẻ con thành người lớn một cách nhanh chóng nhất, xuất sắc nhất. Card không dành nhiều thời gian, công sức để mô tả nền cảnh ấy như thế nào nhưng ông đã nhắc đi nhắc lại một chi tiết: trong thế giới ấy, mọi sự định vị theo trọng lực trên Trái Đất đều là vô nghĩa. Nó vô nghĩa về cả mặt định hướng không gian, và nó cần thiết để nhìn nhận chính EG theo cách đa diện nhất, táo bạo nhất khi tác phẩm đề cập đến những khía cạnh nhạy cảm, dễ gây tranh cãi một cách thẳng thừng, chính diện.
    Sự nhạy cảm đầu tiên chính là nhân vật chính hay hệ thống nhân vật phụ nhưng đóng vai trò trung tâm của câu chuyện là những đứa trẻ, đứa lớn nhất mới mười ba tuổi. O.Card đã đặt trẻ con vào môi trường quân sự hạn chế đến mức tối thiểu tình thương, sự giúp đỡ, bảo vệ nhằm biến chúng thành những chiến binh thông minh nhất, thiện chiến nhất. Tôi đã khá băn khoăn khi nhảy vào thế giới của EG vì với tôi, những đối tượng vị thành niên không phải là loại nhân vật có thể tùy tiện mang ra làm trò chơi cho người lớn, nhất là những trò chơi sát phạt liên quan đến mạng người, đến những chuẩn đạo đức cơ bản mà vượt qua nó có thể xéo nát tâm hồn non nớt mà không thể cứu vãn. Đó cũng là lý do đến giờ tôi chần chừ chưa đọc Hunger Game.
    EG cũng tạo ra một thế giới phản địa đàng, nơi mà những đứa trẻ bị buộc trở thành chiến binh để gánh lấy sứ mệnh phải bảo vệ cho toàn nhân loại. EG được viết theo phong cách anh hùng ca đậm đặc chất Mỹ, về đại thể là vậy. Có anh hùng cô độc, xuất chúng làm trung tâm, có kẻ thù là lũ bọ ngoài hành tinh thiện chiến đang đe dọa xóa sổ loài người, toàn những chi tiết kinh điển, thời thượng. Tuy nhiên ngay trong cái giống với nhiều tác phẩm cùng loại, cùng âm hưởng, Card đã tạo ra được sự khác biệt cho mình. Ông không tô vẽ một tượng đài cảm tử vĩ đại dù quả thực Ender là trí tuệ siêu việt nhất mà nhân loại có được, là đứa trẻ nắm quyền chỉ huy của cả phi đội loài người chống lại lũ bọ. Ông cũng không ngợi ca chiến thắng của con người trước những sinh vật ngoài hành tinh khi chúng ta nhỏ bé hơn, ít ỏi hơn và không được trang bị hiện đại bằng.
    Điều tác giả lựa chọn khai thác là thế giới nội tâm của những đứa trẻ phi thường và vì phi thường, vì mang kì vọng nên mãi mãi cô đơn, mãi mãi khó khăn trong việc tìm kiếm sự đồng cảm ở người khác cũng như thấu hiểu chính mính. Đó là con đường đơn độc để thiên tài lộ diện, thực hiện chiến thắng cuối cùng để chiến thắng mọi cuộc chiến trong tương lai. Và EG không dừng lại ở khúc khải hoàn khi hành tinh mẹ của lũ bọ bị phá hủy, khi tương lai của “lũ xâm lược” chấm dứt. EG là khúc ca có hào hùng, kì vĩ nhưng mãi mãi là khúc ca buồn thương day dứt về “nỗi đau của người chiến thắng”.
    Cho đến trước kết thúc, cuộc đời của Ender là những cuộc chơi nối tiếp nhau nhưng chắc rằng không có đứa bé nào chơi như cậu. Đó là cuộc chơi sống – chết, cuộc chơi của trí tuệ, của hoạch định chiến lược, chơi để thắng, để biết sự tồn tại của mình có ý nghĩa. Chừng như câu chuyện là trò chơi điện tử khổng lồ, tối tân nhất, sinh động nhất mà level sau khó khăn hơn level trước, là trò chơi không ai có thể chơi một mình nếu không có sự giúp đỡ, đoàn kết của những cá thể khác trong binh đoàn. Nhưng đó không là cuộc chiến giữa loài người và lũ bọ. EG mãi mãi là cuộc chiến giữa con người với con người, giữa ta với bản thân mình, giữa trẻ con với người lớn. Ấy là cuộc chiến để giành quyền tự quyết tự do rằng tôi sẽ đi con đường này, tôi sẽ trở thành người như thế này, tôi sẽ đối đãi với kẻ khác theo cách này mà không theo cách khác.
    Bản thân O.Card đã để những người lớn trong tác phẩm của mình gần như ẩn mặt, đứng sau dàn xếp trò chơi, sẵn sàng thay đổi luật lệ để chơi theo cách của họ mà không cần đếm xỉa đến những đứa trẻ bởi thời gian không còn, bởi lũ bọ sẽ không đợi loài người sẵn sàng nghênh đón chúng. Họ tạo ra một điều kiện tiêu chuẩn, lý tưởng và nhân tạo để định hướng sự trưởng thành của Ender theo mục đích đã định trước. Bắt đầu từ sự ra đời của cậu và cho đến trận chiến cuối cùng.
    Cái giá của sự tỉnh táo, của trí thông minh, lòng quả cảm… là tuổi thơ, là tình yêu bị đánh cắp. Con người trở nên xa lạ với chính mình, quay theo hướng duy nhất về chiến thắng tối thượng. Không chỉ riêng Ender, mọi lời nói, mọi hành động của những đứa trẻ khác từ Peter, Valentine đến Petra, Bonzo… đều khiến tôi sững sỡ. Sững sờ bởi ngay trong sự ngây thơ, đứa bé nào cũng toan tính, toan tính đến mức dù thật lòng vẫn cứ mưu mô như là không thật. Sự thông minh, sáng suốt của chúng đáng được ngưỡng mộ nhưng cũng đáng để buồn.
    Dọc theo bước trưởng thành đến tuổi thiếu niên của Ender, tôi luôn tự hỏi cậu bé cuối cùng của nhân loại, người sẽ đặt dấu chấm hết cho chiến tranh và cái chết liệu có được bình yên không. Người ta hẳn sẽ chỉ nhớ đến chiến thắng của cậu mà không cần quan tâm cậu sẽ còn lại gì cho mình ngoài một tâm hồn rách nát, chằng chịt những rạn vỡ, khiếm khuyết sau những năm tháng vật lộn khắc khổ ở trường chiến đầu rồi trường chỉ huy. Và ngay lúc khúc khải hoàn cất lên, ngay giữa thời khắc lịch sử vinh quang nhất, mọi sự vỡ ra rằng đó đâu phải cuộc chơi giả tưởng mà là cuộc chiến thật, cuộc chiến có kẻ sống và người chết. Cuộc chiến ấy kẻ còn sống tối cao – tổng chỉ huy chiến dịch – lại là kẻ gánh lấy sức nặng của cái gọi là chịu trách nhiệm. Chịu trách nhiệm khi những người lính dưới quyền Ender bị cậu đẩy vào những nhiệm vụ đánh đổi bằng mạng sống. Chịu trách nhiệm cho cái chết của cả một giống loài chừng như thù địch.
    Trẻ em có điểm gì hơn người lớn? Tôi nhớ cách đây mấy hôm có đọc được câu này bằng tiếng Pháp đại ý rằng khi lớn lên, cái con người đánh mất đầu tiên chính là dũng khí lúc niên thiếu. Những người lớn trong EG đã lợi dụng chính dũng khí, sự quả cảm và niềm tin bất diệt của trẻ con trước cả trí tuệ của chúng để đạt được mục đích cuối cùng. Họ lừa dối chúng rằng đây chỉ là một trò chơi. Trò chơi thì không có ai chết thật. Trò chơi thì bao giờ cũng có thể restart. Trò chơi sẽ chỉ là trò chơi mà không có những mưu toan chính trị phía sau.
    Thế nhưng sự thật không phải vậy.
    Thế nhưng chính Ender, anh hùng của nhân loại, lại là kẻ bị khước từ mong muốn quay về Trái Đất, về nơi em chỉ muốn có một mặt hồ, một cái bè gỗ và chị của em. Cậu thậm chí còn không có quyền chọn sự lưu vong cho mình.
    Sự đau khổ, bế tắc hay những vết thương không thể chữa lành của một con người còn quá trẻ chẳng là gì so với sự tồn tại của loài người nói chung. Sẽ chẳng ai biết cả. Sẽ chẳng ai quan tâm.
    EG chứa đựng đầy đủ những điều tàn nhẫn nhất dành cho một đứa trẻ: không được bố mẹ yêu thương, không có quê nhà, tình yêu với người yêu nhất chỉ là kí ức, không bạn bè, không tin tưởng, không tự do và cả giết người trong một bối cảnh ấn định rằng không-thể-còn-đường-khác. Dấu ấn của định mệnh.
    Dù thế, tôi cũng không thể ghét EG, không thể không yêu Ender như cách Valentine yêu em, mong muốn bao bọc em. Có buồn cười không khi tôi thấy cả O.Card cũng như George R.R. Martin (tác giả Game of thrones hay còn tên khác là A song of Ice and Fire ) đều là những tác giả luôn trân trọng trẻ nhỏ dù hình thức hoàn toàn không phải vậy. Cả hai ông đều không kể những câu chuyện cổ tích thần tiên, ca ngợi tính thiện hay điều tốt lành mà thẳng thừng và gần như nhẫn tâm đặt những đứa bé vào hết thảy tình thế hiểm nghèo, ngang trái của giết người hay bị giết, của tin tưởng hay bội phản, của đúng và sai, của quyết định sinh tử y như một người trưởng thành. Họ cũng chẳng khen ngợi hay nêu gương những điều tốt đẹp, dễ thương ở những đứa trẻ của mình. O.Card và George R.R. Martin cùng làm một việc: thuật lại một cách trung thực nhất, đơn giản nhất (mà không lớp lang hoa mỹ, hình ảnh biểu tượng hay trò chơi ngôn từ) những điều mà trẻ con, nhất là những đứa khác-người nghĩ trong đầu, tìm hiểu xem tại sao chúng lại nghĩ thế, làm thế. Đó là sự chia sẻ mà không phán xét, luôn nhận những điều sai, những điều không nỡ nhưng phải làm về phía những kẻ trưởng thành.
    Trong EG, Card vẫn bảo vệ được lòng trắc ẩn, sự nhạy cảm trong tâm hồn những đứa trẻ dù chúng đã từng làm gì, đã trải qua những việc gì. O.Card đã cho thấy ông là người thông minh khi không viết câu chuyện một cách phức tạp. Đơn giản bao giờ cũng là tốt nhất để chạm đến những trái tim khác. Đơn giản cũng là lời đáp chân thành nhất, thành thực nhất trên sợi dây mong manh mà tác giả bước lên bởi chỉ cần thiên lệch, Ender sẽ trở thành một đứa trẻ tài giỏi với nhân cách giả tạo. Ender vẫn có thể khóc, vẫn tiếp tục dằn vặt rằng em không muốn giết ai, em thực sự không muốn. Peter vẫn mưu mô, vẫn nguy hiểm nhưng phải chăng sâu thẳm nhất trong sự ác nghiệt của thằng bé quả thực vẫn có thể tin vào tình người? Valentine dù gần gũi và chấp nhận lối suy nghĩ của thằng anh lớn đến đâu vẫn muốn vượt qua hố thời gian ngăn cách để hiểu đứa em mà nó chỉ luôn yêu thương mà chưa từng thấu hiểu. Trong sự áp đặt và quản thúc, những đứa bé nếu đủ tỉnh táo để trăn trở về mình thì luôn tìm được cách xoay sở để giữ lại trái tim đầy vết thương của chúng.
    Cuối cùng, sau con đường học cách chiến đấu và chiến đấu, học cách chiến thắng và chiến thằng, Card nói đến sự khoan dung và thứ tha. Chiến thắng một lần để chiến thắng mãi mãi có thật nhiều cách, là im lặng vĩnh hằng khi một sống một chết nhưng cũng hoàn toàn có thể là sự tiếp nối và hữu hảo giữa hai phe. EG là câu chuyện chia sẻ thế giới riêng tư của những đứa trẻ suy nghĩ không như những đứa trẻ trong sự mường tượng của người lớn. EG là câu chuyện cho sự lạc lõng thiếu thời mà ai cũng có dù ít hay nhiều.
    Những việc xảy ra không thể qua một đêm thành hư ảo. Vết thương đã mang thì buộc phải mang suốt đời. Nhưng tôi mong trong cuộc hành trình, Ender, à không, Andrew Wiggin, em sẽ tìm thấy sự bình yên cho mình.
    • 1 Downloads
    Joker
    Updated
  21. Bộ phim The Expendables là nơi hội tụ của dàn sao hành động Hollywood vào cuộc chiến của một nhóm lính đánh thuê, nhắm vào Nam Mỹ để hoàn thành nhiệm vụ là lật đổ một nhà độc tài tại đây.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  22. Rise of the Planet of the Apes (Hành tinh Khỉ – cho ngắn) là bộ phim có đề tài khỉ xuất sắc nhất mình từng xem từ trước tới giờ. Bất chấp rất nhiều lời dèm pha và chỉ trích từ việc ko được hãng lớn chống lưng cho tới việc thể hiện đàn khỉ hoàn toàn bằng CGI, Hành tinh Khỉ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ reboot của mình bằng một câu chuyện logic, giàu cảm xúc, nhân văn được hỗ trợ bởi kỹ xảo hình ảnh gần như hoàn hảo.
    Yếu tố quan trọng nhất khiến cho nhiệm vụ thể hiện cảm xúc cho các nhân vật Chimpanzee có lẽ chính là phần CGI sử dụng kỹ thuật motion capture quá xuất sắc của WETA Studios. Tất cả các cử động từ cơ thể cho tới khuôn mặt, đặc biệt là các hoạt động của đôi mắt được render với chất lượng cực kỳ tuyệt vời, khiến cho khán giả hoàn toàn tin rằng thứ mình nhìn thấy thực sự là một con khỉ, với tất cả những thói quen, hành động của một con khỉ, nhưng nó vẫn có cái gì đó khác biệt. Vì những diễn xuất đó, hành động đó, cảm xúc đó, dù được thể hiện trên hình ảnh một con khỉ, lại cho thấy một cái hồn rất “người” đang lớn dần bên trong nó, chỉ chờ một cú hích đủ mạnh để nó bộc phát hoàn toàn ra ngoài. Đó là một cảm giác vừa “thật” vô cùng của hình ảnh con khỉ, vừa “điện ảnh” vô cùng trong diễn xuất kỹ xảo.
    Tất nhiên, những diễn xuất đó của con khỉ không thể nào thành công tới như vậy nếu không có những “motion” của Andy Serkis cùng các diễn viên khác trong vai khỉ để đội ngũ CGI có thể “capture”. Bằng diễn xuất xuất sắc của mình, Serkis đã có một vai diễn motion capture để đời nhất từ trước tới giờ của mình, so với Gollum và King Kong. Từ Caesar ta có thể cảm thấy rất nhiều tâm trạng, tình cảm, suy nghĩ của nó được toát ra một cách không hề lộ liễu mà rất tinh tế trong những trường đoạn khác nhau của phim. Từ khi nó còn ở với Will và bố của anh cho tới khi lãnh đạo đàn khỉ nổi dậy là 2 Caesar vừa khác nhau mà vẫn là một. Một là chú khỉ con nghịch ngợm, ngây thơ nhưng lạc lõng và bị kềm hãm trong 4 bức tường của căn phòng, cô đơn một mình trong khu rừng, với câu hỏi “where am I gonna fit in?”, giống như câu hỏi mà Caroline (Freida Pinto) đã hỏi Will khi cô lần đầu tiên phát hiện ra sự thật về Caesar. Và cũi sắt cùng sự đối xử hà khắc, vô nhân tính của bố con nhà Landon đã biến chú khỉ bé nhỏ đó trở thành nhà lãnh đạo Caesar quyền lực trước sự phục tùng của đồng loại. Ta có thể cảm thấy cái thần của một lãnh tụ, sự tự tin, thông minh, cái uy của một người đứng đầu toát ra từ thần thái, ánh mắt quyết đoán và hành động của Caesar. Đó chính là phong thái của một nhà vua, của Julius Caesar – cái tên đã được đặt cho nó. Nhưng đó không phải là một con khỉ khác, nó vẫn là chú khỉ được Will nuôi lớn bằng sự thương yêu và đối xử bình đẳng, và nó đã biết hối hận khi nhận ra hành động sai lầm và vượt quá giới hạn của mình, để rồi sau đó sử dụng ảnh hưởng của mình để hạn chế hành động của các đồng loại khác.
    Hành tinh Khỉ có một cốt truyện khá logic và đáng tin. Các tình huống trong phim được xây dựng theo một tuyến tính thời gian với các sự kiện nối tiếp nhau, xâu chuỗi với nhau, tiến triển dần tới cuối một cách hợp lý và với một nhịp độ rất tốt. Có những tình huống mang tính tạo động cơ, phục vụ rất thành công cho nhiệm vụ xây dựng nhân vật, từ tính cách, suy nghĩ cho tới hành động, và không khiến cho khán giả thấy chối vì những tình tiết và hành động không có cơ sở hay vô lý.
    Nhịp phim giống như sóng biển vỗ bờ. Các tình huống từ nhẹ nhàng tình cảm, cho tới các pha hành động dồn dập từ đầu tới cuối được tăng dần về mức độ, và trường đoạn cuối phim chính là con sóng cuối cùng, cao trào nhất để kết thúc rất hoàn hảo. Điều này tác động rất mạnh đến yếu tố tâm lý của khán giả khi theo dõi bộ phim vì nó giúp điều chỉnh cảm xúc của khán giả cuốn theo cảm xúc của nhân vật trong câu chuyện. Nếu việc này ko được thực hiện tốt, cảm xúc của khán giả rất dễ bị hẫng và gây ra mất hứng, nhưng Hành tinh Khỉ đã làm điều này rất ổn. Và mình đặc biệt thích cách phim giải thích cho sự trỗi dậy của loài khỉ trên toàn thế giới – một cách giải thích rất có lý và đáng tin và là gợi ý tuyệt vời cho các phần phim tiếp theo.
    Phim đặt ra rất nhiều câu hỏi mang tính nhân văn về loài người, trong khi sử dụng loài khỉ để làm chất xúc tác cho các câu hỏi đó. Việc con người can thiệp vào thiên nhiên, thí nghiệm nó, thay đổi nó, phá hoại nó có hậu quả như thế nào? Tại sao lại có hậu quả đó? Như nhân vật Caroline cũng đã nói “Some things are not meant to be changed”. Thiên nhiên này không cần bàn tay của con người thay đổi, dù sự thay đổi đó mang tính nâng cao hay phá hoại thì đều là những sai lầm. Ceasar trở nên thông minh, nhưng chính việc đó đã khiến nó trở nên khác biệt và cô đơn, và biến nó thành một Caesar đầy tức giận. Hay một câu hỏi khác, liệu chúng ta – những con người tự cho là mình thông minh và văn minh bậc nhất, có hơn gì lũ khỉ kia không? Thử so sánh cách mà con người đối xử với nhau và cách lũ khỉ đối xử với nhau ngay trong phim thì sẽ rõ. Và cuối cùng là một lựa chọn muôn thuở – hành động theo cảm tính hay logic, con người nên chọn cái nào? Từ đầu tới cuối phim, từ nhân vật người tới nhân vật khỉ, tất cả đều đã chọn lựa theo cảm tính và bản năng mình mách bảo. Chính vì những quyết định cảm tính đó, họ đã bỏ quên mất việc suy nghĩ về những hậu quả khôn lường của hành động của mình, và trở nên bất cẩn, dẫn tới hàng loạt sự kiện mang tính domino, tạo hiệu ứng cánh bướm vô cùng nguy hiểm. Vậy nếu như có một lựa chọn logic, liệu chuyện gì khác có thể xảy ra? Tất cả những điều này đều cho một cảm giác rất “con người” với những suy nghĩ, tâm tư mang tính vị kỷ, giằng xé rất bản năng cả trong các nhân vật người lẫn những con khỉ đã được “nâng cấp” lên kia, và khiến bộ phim trở nên vô cùng tuyệt vời về mặt cảm xúc.
    • 0 Downloads
    Joker
    Updated
  23. Mặc dù thể loại hành động đã ra đời từ thời kỳ phim câm trong những năm đầu thế kỷ 20, nhưng phải mãi đến thập niên 80-90, nó mới thực sự hoàn thiện và tạo nên làn sóng mới. Sự xuất hiện của một thế hệ người hùng cơ bắp đã đưa phim hành động tại Hollywood phát triển lên đỉnh cao cách đây 30 năm. Rất nhiều diễn viên tên tuổi đã nổi danh từ thời gian này như Sylvester Stallone, Chuck Norris, Steven Seagal, Bruce Willis, Charles Bronson và đặc biệt là hiện tượng Arnold Schwazenegger. 
    Tất cả bọn họ đã hình thành nên một dạng phim hành động hết sức đặc biệt. Các nhân vật chính xuất hiện như một vị anh hùng, bắn súng, xả đạn, rượt đuổi như đi vào chốn không người, phá hủy xe cộ, công trình không thương tiếc. Một mình họ có thể hạ mấy chục tên địch và hầu như chẳng bao giờ bị trúng đạn. Họ trở thành biểu tượng không bao giờ gục ngã. 
    Thế nhưng, cái gì cũng chỉ có một thời mà thôi, thể loại hành động cũng vậy. Khán giả dần dần chán ngán những tác phẩm bắn giết vô nghĩa. Càng về sau, các nhân vật càng… gầy hơn, nhẹ kí hơn, kết hợp cả sức mạnh lẫn trí óc, tâm lý phức tạp và số phận đôi khi còn rất bi đát. Họ gần gũi với cuộc sống và nhận được nhiều sự đồng cảm của khán giả hơn so với thế hệ các anh chàng to con bất khả chiến bại trước kia. 
    Dù Sylvester Stallone, Steven Seagal, Bruce Willis hay Arnold Schwazenegger vẫn tiếp tục đóng phim nhưng phong cách có thay đổi nhiều. Phim của họ cũng kết hợp thêm nhiều thể loại, yếu tố khác nữa. Tính hành động cơ bắp thuần túy, nguyên thủy dần lui vào dĩ vãng.  
    Mọi chuyện bỗng nhiên thay đổi khi Sylvester Stallone quay lại vị trí đạo diễn vào năm 2006. Anh đã đưa hai nhân vật lừng lẫy một thời - Rocky và Rambo trở lại màn ảnh rộng hết sức thành công. Chính phiên bản Rambo (2008) đã làm sống dậy thể loại hành động cơ bắp, tạo tiền đề cho Expendables trở thành hiện tượng ít lâu sau. Sylvester Stallone tạo được dấu ấn riêng nhờ phong cách hành động cực kỳ dữ dội, đạn xuyên qua người, máu bắn tung tóe, súng nổ rền rĩ, địch ngã xuống như ngả rạ, lửa bốc ngùn ngụt… Tất cả tạo nên một khung cảnh tàn bạo rất mãn nhãn. 
    Bước sang The Expendables 2, tuy Sylvester Stallone không còn ngồi trên ghế đạo diễn để tập trung cho vai Barney Ross nhưng phong cách kể trên vẫn được giữ nguyên. Biệt đội đánh thuê do Barney cầm đầu tiếp tục nhận nhiệm vụ mới từ ngài Church (Bruce Willis). Cả nhóm lên đường tới Albania để tìm kiếm một vật quan trọng bị thất lạc của CIA. Tại đây, Barney phát hiện ra âm mưu có thể làm thay đổi cán cân năng lượng thế giới. 
    Những yếu tố quan trọng nhất tạo nên thể loại phim hành động như đấu súng, võ thuật, chiến đấu tay đôi, sử dụng mọi loại vũ khí hạng nhẹ lẫn hạng nặng, giải cứu, rượt đuổi, cháy nổ ngợp trời… đều xuất hiện trong The Expendables 2. Sự phát triển tột bậc của kỹ xảo kết hợp với phong cách hành động dữ dội, bạo liệt do Sylvester Stallone xây dựng khiến Biệt đội đánh thuê 2 xem rất đã. Vẫn còn những cảnh phi lý, các nhân vật chính chẳng bao giờ dính đạn nhưng kỳ lạ thay, khán giả hoàn toàn chấp nhận được điều đó, như một phần tất yếu ở thể loại hành động thập niên 80. 
    Hành động “tinh khiết” từ đầu đến cuối, không pha tạp thêm thể loại nào khác nhưng chẳng vì thế mà tâm trí người xem lúc nào cũng căng như dây đàn. Bộ phim xen lẫn nhiều tình huống hài hước làm câu chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn. Sự hài hước đến từ chính những câu thoại kinh điển mà Jean Claude Van Damme, Arnold Schwazenegger, Bruce Wiliis, Chuck Norris đã sử dụng trong các tác phẩm điện ảnh họ tham gia trong quá khứ. Sự hài hước còn đến từ những lời đối đáp, châm chọc lẫn nhau ngay khi đang chiến đấu. Thậm chí tính cách nổi bật mà Chuck Norris, Bruce Willis hay Arnold Schwazenegger thường thể hiện trên phim cũng được mang ra để làm trò đùa. 
    Nhìn chung, tất cả các diễn viên đều thể hiện được vai trò của mình. Khán giả sẽ đặc biệt thích thú khi bộ ba Arnold Schwazenegger, Bruce Wiliis, Sylvester Stallone kề vai sát cánh bên nhau. Jean Claude Van Damme rất xuất sắc với vai trò phản diện. Cú quay người đá trên không nổi tiếng của anh tuy xuất hiện chỉ có hai lần ở cuối phim cũng tạo dấu ấn khó phai. Chỉ duy nhất vai Maggie của Nen Yu hơi lệch pha. Nếu như Dương Tử Quỳnh hay Cynthia Rothrock nhận lời tham gia thì The Expendables 2 sẽ hoàn hảo hơn. 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  24. Hidden Figures là bộ phim truyền cảm hứng về nữ quyền và bình đẳng giới nổi tiếng của Mỹ. Lấy bối cảnh những năm 60 của thế kỷ nước, tác phẩm đã khắc họa thành công những người phụ nữ da màu thông minh, mạnh mẽ nhưng họ cũng phải chịu nhiều kỳ thị, bất công.
    Nhận tới 3 đề cử Oscar danh giá, Hidden Figures đã trở thành hiện tượng của năm 2016, là tiếng nói đòi bình đẳng của những người phụ nữ da màu. Bộ phim có sự tham gia của các diễn viên nổi tiếng như Taraji P. Henson, Octavia Spencer, Janelle Monáe,... Nhận được đánh giá cao từ giới chuyên môn và phản hồi tích cực từ khán giả, Hidden Figures là tác phẩm điện ảnh đáng để bạn thưởng thức. Cùng Save Extra cùng review phim Hidden Figures ngay dưới đây nhé!
    1. Review phim Hidden Figures - Cốt truyện 
    Hidden Figures (tựa đề tiếng Việt: Bộ ba Siêu Việt) là câu chuyện xung quanh ba người phụ nữ Katherine Goble Johnson (Taraji P. Henson), Dorothy Vaughan (Octavia Spencer), và Mary Jackson (Janelle Monáe) và đều là nhân vật có thực ngoài đời sống. Lấy bối cảnh vào cuộc chiến vũ trụ giữa Mỹ và Liên Xô, bộ phim đề cao sự cố gắng và nghị lực cả ba người phụ nữ da màu đã giúp NASA đưa thành công John Glenn bay vòng quanh quỹ đạo Trái đất. Không chỉ có áp lực công việc, họ còn phải chịu sự kỳ thị, không được đi chung nhà vệ sinh với người da trắng và còn nhiều hơn thế nữa. 
    Trước khi người da màu có chỗ đứng trong xã hội nước Mỹ, họ đã phải nhiều tổn thương và vô vàn khó khăn, nỗi tủi nhục để có thể tiếp tục sống. Sự kỳ thị từ người da trắng chẳng khiến Katherine Goble Johnson, Dorothy Vaughan hay Mary Jackson thêm lùi bước. Ba người phụ nữ đại diện cho những người da màu cam đảm, dám đứng lên chống lại nạn phân biệt chủng tộc hà khắc, đòi tiếng nói riêng. Ở điểm này, Hidden Figures đã làm rất tốt, chạm được trái tim người xem với thông điệp rõ ràng, ý nghĩa. 
    Trọng tâm của bộ phim xoay quanh Katherine Johnson, người luôn tính toán chính xác phép toán, luôn hỗ trợ người da trắng như cô lại phải đi bộ 45 phút sang toà nhà kế bên chỉ vì nơi làm việc không có nhà vệ sinh cho người da màu. Họ bàn tán, kì thị thô thiển về cô, về những người da màu và cho rằng NASA là nơi họ không được đến. Để rồi Katherine Johnson lại chính là người đóng góp lớn giúp Mỹ trở thành nước dẫn đầu trong cuộc đua vào không gian.  
    Hidden Figures thể hiện rất tốt khía cạnh của nạn phân biệt chủng tộc, người xem được sống theo cảm xúc của nhân vật, cảm thấy ức chế khi họ bị bắt nạt, thấy tổn thương khi giá trị phụ nữ bị hạ thấp. Quả thực, nói đến phim nữ quyền khó ai mà có thể qua nổi Hidden Figures. 
    Điểm trừ lớn nhất của bộ phim là một vài chi tiết vẫn có phần lý tưởng hoá, nhẹ nhàng hơn thực tế rất nhiều. Ở điều này ta có thể hiểu vì phân biệt chủng tộc vốn là vấn đề nhạy cảm, dễ bị công kích nên đạo diễn lựa chọn các xây dựng an toàn hơn là mạo hiểm thử cái mới. Tuy nhiên cảnh Johnson đứng khóc dưới mưa vì những bất công đã lấy đi được nhiều nước mắt của khán giả. 
    Khi hàng rào phân biệt và những luật lệ hà khắc chắn ngang cuộc sống của những người phụ nữ da màu, họ vẫn quyết tâm để khẳng định bản thân khiến bộ phim càng có thêm sức nặng. Hidden Figures dừng lại ở mức thoải mái, mang màu sắc phân biệt chủng tộc nhưng không quá nặng nề. 
    Xét toàn diện về nội dung và cách khai thác bộ phim xứng đáng nhận được 8,5/10. 
    2. Review phim Hidden Figures - Diễn xuất 
    Sức hút của Hidden Figures còn đến từ lối diễn xuất gây ấn tượng mạnh của 3 nhân vật chính. Taraji P. Henson thể hiện một Katherine Goble Johnson mạnh mẽ, thông minh nhưng cũng rất kiệm lời. Đất diễn của Janelle Monáe và Octavia Spencer tuy ít hơn nhưng cả ba phối hợp với nhau rất ăn ý, uyển chuyển.  
    Không chỉ vậy nhân vật Paul Stafford - kỹ sư NASA đáng ghét do Jim Parsons đảm nhận cũng nhận được nhiều lời khen từ khán giả. Anh đã cho thấy những tác động tiêu cực mà nền giáo dục Mỹ thời bấy giờ có, hệ quả của việc áp đặt tư tưởng lên thế hệ trẻ. Điều khiến cho cơn sóng phân biệt chủng tộc ngày một dân cao. 
    Về diễn xuất, Hidden Figures dừng lại ở mức 8,5/10. 
    3. Review phim Hidden Figures - Hình ảnh và âm thanh
    Đạo diễn Theodore Melfi lựa chọn tông màu nóng, chủ yếu thể hiện qua trang phục vào màu xe của các nhân vật. Đây cũng là bầu không khí gợi nhớ về nước Mỹ những năm 60 của thế kỷ trước. Không có những cảnh quay lãng mạn, với lá vàng rơi nhưng từng cảnh phim lại chân thật tự nhiên đến lạ kỳ. 
    Với Hidden Figures ta còn thấy được phong cách thời trang đặc trưng với chiếc quần ống leo, băng đô và những bộ đồ công sở nhã nhặn và tinh tế. Về điểm nhìn, bộ phim về nữ quyền này không có điểm gì để chê. Sức sống thời đại còn được tái hiện trên nền nhạc jazz do Pharrell Williams thực hiện. 
    Về hình ảnh và âm thanh, Hidden Figures nhận được 9/10 điểm. 
    Xét về tổng thể, Hidden Figures đạt 8.5 điểm. Trên chuyên trang IMDB bộ phim có tới 214 nghìn lượt đánh giá, 7,8 điểm và nhiều giải thưởng danh giá khác như MTV Movie & TV Awards, Liên hoan phim quốc tế Palm Springs, Giải thưởng SAG, WFCC,... 
    Ở nước Mỹ xa hoa, hiện đại vẫn tồn tại đâu đó sự phân biệt, kỳ thị đối với những người da màu. Hidden Figures chính là lời nhắc nhở, chiêm nghiệm sâu sắc để thế hệ sau sẽ không phải những sai lầm của quá khứ. Phụ nữ da màu có thể làm bất cứ điều gì thậm chí là hơn so với những người da trắng có thể làm.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  25. Nếu ai hỏi tôi tác phẩm nào là xứng đáng nhất để cho vào danh sách những bộ phim đáng xem nhất cuối thập niên 90s của Hollywood, tôi sẽ không ngần ngại đề cử The Mummy. Lí do thì thật đơn giản, theo ý kiến riêng tôi thì đây là một tác phẩm cực kì đáng xem, mang tính giải trí và giá trị xem lại rất cao. Bên cạnh đó, ở giai đoạn cuối 90s và đầu 2000s, chúng ta vẫn rất thiếu những tác phẩm điện ảnh kết hợp hài hoà giữa tính thương mại và giá trị nghệ thuật visual như thế.
    The Mummy trên lý thuyết đã nên được xây dựng theo hướng “kinh dị”, và với tư duy làm phim trong thời điểm bấy giờ thì đáng lý ra chúng ta đã có một Xác ướp Ai Cập mang tính hù hoạ hơn nữa. Nhưng không, nhà làm phim đã quyết định kết hợp phong cách phiêu lưu kiểu “Indiana Jones” hài hước với một xác ướp, để rồi chúng ta có được một bộ phim đủ đáng sợ để hù doạ trẻ em (và một vài người lớn yếu bóng vía) nhưng vẫn hợp gu với mọi lứa tuổi.
    Như tôi đã đề cập ở trên, tính giải trí của bộ phim này là rất cao. Người xem liên tiếp đi qua những trạng thái cảm xúc khác nhau, từ sợ hãi cho đến hồi hộp, và điểm rất hay của bộ phim chính là mối tình giữa chàng lính đánh thuê O’Connell và cô thủ thư Evelyn. Mối quan hệ giữa hai người được phát triển rất tự nhiên, có một chút “lí tưởng hoá” theo kiểu anh hùng cứu mỹ nhân nhưng vẫn chấp nhận được khi đặt giữa bối cảnh của bộ phim.
    Thật sự dàn cast của bộ phim đã làm rất tốt phận sự của mình, Brendan Fraser với chất giọng cùng ngoại hình hấp dẫn đặc trưng của mình đã làm nên một biểu tượng của dòng phim phiêu lưu, dù khó có thể so sánh với Indiana Jones của Harrison Ford nhưng cũng là quá đủ để biến Brendan Fraser trở thành một sao hạng A. Đặc biệt, khí chất của Brendan rất hợp với tinh thần của bộ phim, O’Connell cần phải là một thủ lĩnh xuất sắc để đương đầu với xác ướp và trên hết là xứng đôi vừa lứa với người đẹp Evelyn, mà còn phải có được tính hài hước bẩm sinh trong từng lời ăn tiếng nói cũng như ngoại hình “chuẩn mực”. Tất nhiên, với những bộ phim trước mang màu sắc hài hước như “George of the Jungle” hay “Airheads” thì Brendan Fraser chính là lựa chọn hoàn hảo nhất cho vai nam chánh của The Mummy. Bên cạnh đó, không thể không nhắc đến cô nàng xinh đẹp Rachel Weisz trong vai thủ thư Evelyn Carnahan, có thể xem The Mummy như một nấc thang hoàn hảo để cô diễn viên tài sắc vẹn toàn này vụt sáng giữa rừng người đẹp Hollywood khi diễn xuất cũng như thần thái của cô trong bộ phim này là cực kì đáng yêu nhưng cũng không thiếu phần thông minh và quyến rũ cần thiết của một “mỹ nhân cần được cứu giúp”. Cuối cùng là Arnold Vosloo với vai xác ướp của gã tư tế Imhotep, tôi chỉ có thể xác nhận rằng ngoại hình của anh chàng này là hợp lý với vai diễn, còn về phần diễn xuất của anh trong phim đã bị kỹ xảo CGI khoả lấp gần như tất cả.
    Với một bộ phim được thực hiện vào năm 1999, có thể nói The Mummy là một sự giới thiệu hoàn hảo cho kỷ nguyên 2000s của kỹ xảo điện ảnh. Các kỹ thuật CGI trên phim, đặc biệt là hình ảnh xác ướp Ai Cập được thực hiện cực kì hợp lý và hấp dẫn (tất nhiên là theo tiêu chuẩn của thời bấy giờ), dù đã gần 20 năm nhưng khi xem lại, chúng ta vẫn không cảm thấy “chướng mắt” khi chiêm ngưỡng kỹ xảo của The Mummy.
    Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ phim của ngày cuối tuần, tôi xin mạn phép đề cử The Mummy. Bạn có thể thưởng thức một mình, với bạn bè hoặc gia đình đều vô cùng hợp lý. Và chớ có quên mua sẵn bắp rang cùng nước ngọt, bởi vì bạn sẽ chẳng thể rời mắt khỏi màn hình đâu!
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted