Jump to content

Điện Ảnh

Bộ sưu tập phim chất lượng remux 4K với điểm IMDb từ 6.6 trở lên

1,724 files

  1. Kể từ bộ phim ra mắt năm 2016 – The Handmaiden (Ah-ga-ssi) – bộ phim Hàn Quốc mà mình thích nhất, thì đến năm 2022, “quái kiệt điện ảnh” Park Chan-Wook bất ngờ quay trở lại với bộ phim Decision to Leave (tạm dịch: Quyết tâm rời bỏ – tên dịch ngoài rạp: Quyết tâm chia tay), ngỡ tưởng như là một bộ phim tâm lý tình cảm Hàn Quốc bình thường nhưng lại bất ngờ giành giải “Best Director” tại Cannes Film Festival 2022.
    Mình đi xem Decision to Leave với một sự hoài nghi lớn. Thứ nhất là mình không thích chủ đề tình cảm, nhất là chủ đề tình cảm Hàn Quốc (dẫu rằng vẫn có những phim tâm lý tình cảm mình thích như Burning); và thứ hai là khi xem trailer, mình không thấy có gì kịch tính, cuốn hút hay mang tính cách Park Chan-Wook. Nhưng nếu như có 2 lý do để mình không hứng thú thì Decision to Leave cũng có 2 lý do để mình đi xem: thứ nhất, có nhiều review nói rằng đây là một bộ phim trinh thám chứ không chỉ thuần tình cảm; và thứ hai: đó chính là đạo diễn Park Chan-Wook. Ông là đạo diễn đầu tiên thay đổi cách nhìn nhận của mình về “phim ảnh” Hàn Quốc không chỉ có K-drama, với bộ phim Old Boy. Lúc bấy giờ, điện ảnh và truyền hình Hàn Quốc chưa có Bong Joon-Ho, chưa có Train to Busan, chưa có Squid Game và những TV series do Netflix sản xuất. Old Boy là một bộ phim táo bạo, giật gân, máu me và cú plot twist khiến cho bất cứ ai xem cũng phải nổi da gà. Bởi vậy, dù cho Bong Joon-Ho có chiến thắng Best Picture tại Oscar với Parasite, mình vẫn xếp Parasite sau 2 bộ phim của Park Chan-Wook và coi Park như đạo diễn số 1 Hàn Quốc.
    Decision to Leave quả thật không phải một bộ phim dễ xem, cũng không gây sốc hay có những plot twist nổi da gà như Oldboy hay The Handmaiden. Bộ phim này ít máu me hơn, ít bệnh hoạn hơn, nhưng lại có nhịp phim chậm, với nhiều chi tiết mang tính biểu tượng và đào sâu vào tâm lý của những con người trong cuộc sống thường ngày. Bởi vậy, chắc chắn Decision to Leave không phù hợp với khán giả đại chúng. Những khán giả kỳ vọng vào yếu tố tình cảm lãng mạn trong Decision to Leave chắc chắn sẽ thất vọng, mà những khán giả tìm đến Decision to Leave nhằm thưởng thức một bộ phim trinh thám giật gân có lẽ cũng sẽ thất vọng luôn.
    Vậy cái hay của Decision to Leave là gì? Nếu bạn đã từng xem những phim như In the Mood for Love của Vương Gia Vệ, Eyes Wide Shut của Stanley Kubrick và thích những bộ phim này, có lẽ bạn sẽ thích Decision to Leave.
    Với vỏ bọc trinh thám, Decision to Leave khắc tả tâm lý của hai con người có tình cảm với nhau nhưng trong một mối quan hệ oái oăm: nam thám tử Hae-jun đã có vợ, nhưng không hạnh phúc trong hôn nhân, nảy sinh tình cảm với nghi phạm Seo-rae bị tình nghi giết chồng. Cả hai từ từ có tình cảm với nhau, dù chưa một lần nói yêu, dù không có quan hệ xác thịt, chúng ta đều cảm nhận được tình cảm từ cả hai phía. Biết rằng mối quan hệ đó, tình cảm đó là sai trái, nhưng cả hai không dừng lại được, chỉ cho đến cuối cùng, họ hiểu ra rằng mối quan hệ đó cũng giống như núi và biển cả, chẳng bao giờ đến được với nhau. Đó là lúc họ “decision to leave”.
    Ở đây, mình muốn dịch Decision to Leave là “quyết tâm rời bỏ” thay vì “quyết tâm chia tay” bởi mình thấy cụm từ tiêu đề phim này phù hợp nhất khi được sử dụng bởi nữ chính Seo-rae (thay vì là nam chính Hae-jun như giới thiệu phim), khi ở phân đoạn cuối, cô đã “decision to leave”, với nghĩa “leave” là rời bỏ chứ không chỉ là chia tay. Chi tiết hơn mời bạn đọc tiếp phần nội dung bên dưới nhé.
    Trong Decision to Leave, hai nhân vật Hae-jun và Seo-rae là trung tâm. Hae-jun mở đầu phim được khắc họa là một thám tử cảnh sát tận tụy, quyết leo lên vách núi cheo veo, nhập tâm vào nạn nhân để phá án. Anh cũng là một con bệnh tâm lý khi không hạnh phúc với cuộc sống hôn nhân và bị mất ngủ. Người ta thường mất ngủ vì công việc còn Hae-jun đi làm việc (trực đêm) vì mất ngủ. Mới đầu ta sẽ tưởng tượng Hae-jun như thám tử Rust trong True Detective – mẫu thám tử lạnh lùng, cô độc, quyết tâm phá án đến cùng. Nhưng khi gặp Seo-rae, Hae-jun mới trở lại nguyên mẫu là một con người bình thường. Anh ta dễ dàng phải lòng nghi phạm, thậm chí sau này khi đã điều tra ra chân tướng vụ án và Seo-rae là thủ phạm, Hae-jun còn quyết định sẽ bỏ qua cho cô gái ấy. Điều này khiến cho khi xem phim, mình có phần không thích Hae-jun, bởi mình thích mẫu nhân vật như Rust trong True Detective. Nhưng chính sự thay đổi này khiến cho Decision to Leave lạ hơn và “đời” hơn.
    Trong khi đó, Seo-rae là một người phụ nữ vừa bí ẩn, vừa thông minh, sắc xảo và thậm chí là xảo quyệt. Ta luôn thấy điều gì đó cuốn hút ở nhân vật này. Từ ánh nhìn đầy tình tứ, nụ cười bí hiểm đến cách ăn nói khôn ngoan, nước đôi và đầy ẩn ý. Có lẽ bởi thế, Hae-jun ngày càng bị cuốn sâu vào vòng xoáy và không thể thoát ra.
    Ngỡ tưởng Seo-rae cố ý mê hoặc Hae-jun, điển hình là hành động xức nước hoa khi nghỉ giữa giờ giải lao trong buổi thẩm vấn, nhưng không, càng xem, ta càng thấy Seo-rae có tình cảm thật sự với Hae-jun, thậm chí còn yêu anh ta hơn cả anh ta yêu cô nữa. Điều này là đi ngược lại với motif những phim trinh thám có nhân vật nữ nghi phạm bí hiểm, sắc xảo, ví dụ như Gone Girl. Trong Decision to Leave, ta vừa thấy thương, vừa thấy sợ lại vừa thấy yêu Seo-rae. Có lẽ chính vị thám tử mẫu mực Hae-jun ngày nào cũng cảm nhận thấy điều này. Ở bên Seo-rae, thậm chí chỉ cần theo dõi cô, Hae-jun cũng có thể được ngủ ngon như em bé, điều mà anh khao khát bấy lâu nay.
    Hai nhân vật Hae-jun và Seo-rae được xây dựng theo hai biểu tượng hoàn toàn khác nhau. Hae-jun vốn là một thám tử kiên định, có thể leo núi, mang tính cách của ngọn núi cao khô khan, cứng nhắc. Seo-rae vượt biển để đi từ Trung Quốc sang Hàn Quốc, nói rằng cô thích biển, sau cùng cũng ra đi ở biển, là người mang tính cách biển cả: linh hoạt, bí ẩn, vô định. Hai tính cách vừa bù trừ nhau mà lại vừa đối đầu nhau, tạo thành một vòng xoáy âm dương không thể nào dứt.
    Yếu tố trinh thám đặc sắc nhất trong Decision to Leave là khi Hae-jun – tưởng như đã thở phào nhẹ nhõn vì Seo-rae không phải thủ phạm và đang hạnh phúc trong mối quan hệ ngoài luồng không tên này, lại bất chợt tìm ra bằng chứng chứng minh Seo-rae là thủ phạm. Một bằng chúng đơn giản từ app đo chỉ số sức khỏe của bà cụ già mà Seo-rae chăm sóc. Một cụ già nhưng lại leo đến hơn 180 tầng vào cái ngày mà chồng của Seo-rae bị chết khi đi leo núi. Hóa ra Seo-rae đã lợi dụng bà cụ già đãng trí, tráo đổi điện thoại để điện thoại của mình không bị GPS ghi nhận là đã rời khỏi viện dưỡng lão. Sau khi điều tra xong và cầm bằng chứng trên tay, Hae-jun tìm đến nhà Seo-rae. Tất cả nín thở theo dõi chuyện gì xảy ra tiếp theo. Hae-jun thay vì truy tố, lại quyết định tha cho Seo-rae, đưa cho Seo-rae bằng chứng và bảo cô “hãy ném xuống biển sâu, nơi không ai tìm được”.
    Hae-jun rời bỏ Seo-rae với trái tim tan vỡ. Đó là lúc bộ phim chuyển sang phase 2, với cuộc sống sau đó của cả hai người. Hae-jun quay trở lại với cuộc sống hôn nhân nhàm chán của mình, tiếp tục mất ngủ và héo mòn khi không có những vụ án. Seo-rae lấy một người chồng khác, một kẻ lừa đảo. Ở phase 2 này chuyển có phần khá nhanh, khiến cho nhiều khán giả ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra tiếp theo, như thể đây là 2 bộ phim hoàn toàn khác vậy. Dẫu vậy, chúng ta sẽ được quay trở lại mạch phim chính khi cả hai nhân vật gặp lại nhau ở một thành phố nhỏ xa lạ, nơi cả 2 cùng rời đến vốn dĩ là để chạy trốn khỏi nhau.
    Lúc này đây, người chồng thứ hai của Seo-rae lại bị sát hại, và ngay lập tức, Hae-jun tìm kiếm bằng chứng chứng minh Seo-rae là thủ phạm. Khi xem đến đây, mình đã nghĩ rằng Seo-rae không phải thủ phạm, mà bị Hae-jun định kiến vì quá khứ đã xảy ra. Cuối cùng thì mình vừa đúng lại vừa sai. Seo-rae không phải thủ phạm thật, nhưng cô ta là người đã giật giây để thủ phạm kia giết chồng mình, bằng cách giết một người khác. Dẫu rằng người mà Seo-rae giết là một bà cụ bị bệnh chờ chết, đã rất vui mừng khi “được” chết, Seo-rae vẫn chịu trách nhiệm về hai mạng người trong vụ án người chồng thứ hai này, và thực ra là bốn mạng người, khi tính cả chồng cũ và người mẹ mà cô ta đã giết trước đó khi ở quê nhà. Seo-rae có phải một kẻ giết người không ghê tay hay không?
    Bộ phim không cho chúng ta một câu trả lời chính xác. Seo-rae luôn có lý do chính đáng để làm và luôn tỏ ra đáng thương. Điều này khiến người xem kỹ tính sẽ coi cô ta là một kẻ đóng vai nạn nhân, đang thao túng tâm lý (gaslighting) những người xung quanh. Seo-rae cứ giết người này đến người kia một cách “có lý do chính đáng”, cũng giống như câu thoại trong phim:
    Vậy Seo-rae phải chăn chỉ là kẻ đóng vai nạn nhân và đang thao túng tâm lý những người xung quanh? Ta tưởng rằng như vậy, nhưng vì Park Chan-Wook xây dựng nhân vật này quá xuất sắc, ta sẽ không chắc chắn về điều đó. Bởi sau cùng, Seo-rae có vẻ lấy đi hai mạng người một cách bất đắc dĩ để bảo vệ Hae-jun – người mà cô yêu, và rồi cô “decision to leave” cả người mà cô yêu lẫn cuộc sống này.
    Đây là câu thoại mà Hae-jun nói với Seo-rae khi đưa cô vật chứng phạm tội. Trong phim, câu này cũng mang hàm nghĩa về điều mà cả hai nên làm đối với mối quan hệ của họ. Seo-rae nghe đi nghe lại câu nói này trong bản ghi âm mà cô đặt tên là “vụn vỡ” – dựa trên câu nói của Hae-jun khi nói về cảm xúc của mình. Và cũng như câu thoại đó, Seo-rae quyết định tìm đến biến khơi – nơi cô thuộc về. Đó là lý do mình chọn dịch Decision to Leave là “Quyết định rời bỏ”, bởi Seo-rae không chỉ chia tay Hae-jun (mà thực ra đã là gì của nhau đâu mà chia tay), cô lựa chọn rời bỏ Hae-jun, rời bỏ cuộc sống và rời bỏ cả những tội lỗi mà mình đã gây ra. Seo-rae lựa chọn một cái chết rất “chill”: đào hố ở ngoài bãi biển, ngắm hoàng hôn và đợi thủy triều lên. Cái kết này theo mình khá trọn vẹn với Seo-rae nhưng có phần dang dở và đau đớn cho Hae-jun, khi anh tới tận bãi biển tìm kiếm nhưng mãi mãi không bao giờ còn gặp lại người mình yêu. Sau khi xem xong, mình bước ra khỏi rạp với một cảm xúc buồn buồn, đúng như khung cảnh bãi biển lúc chiều tối, khi thủy triều đã lên và ngập hết bãi biển vậy.
    Về tình cảm giữa Hae-jun và Seo-rae, về luân thường đạo lý, đó là mối quan hệ ngoài luồng sai trái. Cả hai đều biết điều này, khán giả cũng biết điều này, nhưng chúng ta đều là con người bị chi phối bởi cảm xúc, khi trái tim lên tiếng thì lý trí cũng phải lặng im. Mình cũng không phán xét rằng mối quan hệ này là tốt hay xấu, đúng hay sai và có lẽ chính sự nhập nhằng giữa đạo đức và tình cảm, trái tim và lý trí đó cũng làm nên cái hay cho những bộ phim như Decision to Leave, In the Mood for Love, Eyes Wide Shut…
    Về phần hình ảnh, dẫu rằng không lung linh như những phim Hàn gần đây (Itaewon, Squid Game) Decision to Leave lại đẹp theo kiểu tình tình, buồn buồn và tâm trạng. Bộ phim có sử dụng những động tác máy fast zoom in, fast zoom out giống như các phim trinh thám cổ điển, khiến mình liên tưởng tới các phim của Alfred Hitchcock. Tuy nhiên mình không thích động tác máy kiểu này cho lắm.
    Đặc sản của Decision to Leave là cách kể chuyện và dựng phim độc đáo. Ta hãy thử tưởng tượng rằng mình đang nói chuyện với 1 người nhưng đầu óc và tâm trí ta đang liên tưởng tới một bộ phim mà nhân vật trong phim nói chuyện giống với người đang nói chuyện với mình. Cách kể chuyện và dựng phim của Decision to Leave khiến ta cảm thấy như thể đang đi sâu vào trong đầu của nhân vật.
    Nhưng đặc sắc nhất của Decision to Leave phải kể đến yếu tố nhân vật và diễn xuất. Nếu như Park Chan-Wook đã xây dựng nhân vật cực hay, thì chính bộ đôi diễn viên chính đã thổi hồn vào hai nhân vật này. Mình ấn tượng nhất với nhân vật Seo-rae và diễn xuất của nữ diễn viên người Hoa Tang Wei. Nếu mình không phải khán giả và biết những điều xấu xa cô ta làm qua “góc nhìn thượng đế”, có lẽ mình cũng không tránh khỏi phải lòng nhân vật này.
    Một cách khách quan, Decision to Leave là một bộ phim hơi khó xem, hay, nhân vật được xây dựng rất tốt, nhưng về cốt truyện không phải xuất sắc. Với cốt truyện và ý nghĩa như này, mình thấy chưa bằng Oldboy, The Handmaiden, Parasite. Tuy nhiên, cách đạo diễn phim tỉ mỉ, với nhiều tình tiết ẩn ý đã tạo nên thành công của Park Chan-Wook nói riêng và bộ phim nói chung. Có lẽ bởi vậy, ông đã giành được giải “Best Director” tại Cannes lần này.
    Theo mình, Decision to Leave giá trị nhất ở câu thoại và thông điệp, cũng là cái kết cuối cùng của bộ phim:
     
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  2. "The Last Dragon" (1985) là một bộ phim hành động và hài hước kết hợp với yếu tố võ thuật, do Michael Schultz đạo diễn. Câu chuyện xoay quanh một chàng trai trẻ tên Leroy Green (do Taimak thủ vai), người đang tìm kiếm "The Last Dragon," một trạng thái tối thượng trong võ thuật, nơi mà người luyện tập có thể đạt được sức mạnh siêu nhiên.
    Leroy là một fan hâm mộ lớn của võ thuật và thần tượng một võ sư nổi tiếng tên Bruce Lee. Trong hành trình của mình, anh phải đối mặt với một băng nhóm tội phạm do Sho'nuff (do Julius Carry thủ vai) lãnh đạo, người tự xưng là "The Shogun of Harlem" và đang tìm cách chứng minh sức mạnh của mình.
    Trong khi tìm kiếm "The Last Dragon," Leroy cũng cố gắng bảo vệ một cô gái tên Laura (do Vanity thủ vai) khỏi băng nhóm tội phạm. Bộ phim không chỉ là một câu chuyện về võ thuật và hành động, mà còn mang thông điệp về lòng tự tin, tình bạn và sự tìm kiếm bản thân.
    Với những cảnh hành động hấp dẫn, âm nhạc sôi động và sự kết hợp giữa hài hước và kịch tính, "The Last Dragon" đã trở thành một tác phẩm văn hóa đặc biệt trong thập niên 1980.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  3. "The Trial" (1962) là một bộ phim dựa trên tiểu thuyết cùng tên của Franz Kafka, do Orson Welles đạo diễn và thủ vai chính. Phim kể về nhân vật Josef K. (do Anthony Perkins thủ vai), một nhân viên ngân hàng bình thường, bất ngờ bị bắt giữ mà không rõ lý do.
    Câu chuyện theo chân Josef khi anh cố gắng tìm hiểu về bản án bí ẩn đang diễn ra chống lại mình. Trong quá trình này, anh phải đối mặt với một hệ thống tư pháp mù mịt và phi lý, với những nhân vật kỳ quái và những tình huống vô lý. Dù nỗ lực làm rõ sự thật, Josef ngày càng rơi vào tình trạng tuyệt vọng và hoang mang.
    Bộ phim thể hiện những chủ đề về sự cô đơn, sự kiểm soát và sự phi lý của cuộc sống, phản ánh những lo ngại của Kafka về quyền lực và tính chất phi lý của hệ thống xã hội. Với phong cách hình ảnh đặc sắc và bầu không khí u ám, "The Trial" đã trở thành một tác phẩm kinh điển trong thể loại phim nghệ thuật.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  4. "Walkabout" (1971) là một bộ phim do Nicolas Roeg đạo diễn, dựa trên tiểu thuyết cùng tên của James Vance Marshall. Phim kể về hai anh em, một cô bé (Jenny Agutter) và em trai (Luc Roeg), sống ở thành phố lớn, khi gia đình họ bị rơi vào khủng hoảng.
    Sau khi cha của họ tự tử, hai anh em bị lạc trong một vùng hoang dã của Australia. Họ phải tìm cách sinh tồn trong môi trường khắc nghiệt và khám phá vẻ đẹp cũng như những khó khăn của thiên nhiên. Trong hành trình, họ gặp một chàng trai thổ dân (David Gulpilil), người đang thực hiện "walkabout" – một nghi lễ trưởng thành truyền thống.
    Chàng trai thổ dân giúp họ học cách sống sót và tìm đường trở về. Phim khám phá những chủ đề về sự kết nối giữa con người với thiên nhiên, sự mất mát, và sự khác biệt văn hóa. Với hình ảnh đẹp mắt và phong cách kể chuyện độc đáo, "Walkabout" đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật được công nhận trong điện ảnh.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  5. “The Princess Bride” là một bộ phim dành cho mọi lứa tuổi, và sẽ được khán giả mọi lứa tuổi yêu thích, năm này qua năm khác. Lứa tuổi thiếu nhi sẽ háo hức với cốt truyện cổ tích, với những hiệp sĩ, những tên cướp biển, công chúa và phù thuỷ, cùng với một kết thúc có hậu. Giới trẻ chắc chắn sẽ bị sự lãng mạn đáng yêu của bộ phim hấp dẫn từ đầu đến cuối và tuổi già hẳn sẽ tìm thấy cho mình những phút thư thái cùng với người ông trong “The Princess Bride”.
    “The Princess Bride” có kết cấu kiểu truyện lồng trong truyện. Một câu chuyện cổ tích được lồng vào trong một câu chuyện đời thường. Bộ phim được bắt đầu khi người ông (Peter Falk đóng), đến đọc truyện cho người cháu đang bị ốm của mình. Qua đó, câu chuyện cổ tích về nàng Buttercup, về chàng nông dân Westley, về mối tình của họ dần dần được mở ra.
    Nàng Buttercup, giống như bao thiếu nữ mới lớn khác, tính tình đỏng đảnh thích hạnh hoẹ anh chàng nhà quê Westley chăn ngựa. Nói chung mỗi lần hạnh hoẹ được Westley là nàng sướng vô cùng, nhưng tới một ngày kia, nàng chợt nhận ra là mình phải lòng chàng, và mỗi lần nàng hạnh hoẹ chàng thì chàng cũng sung sướng không kém (nói ngoài lề một tẹo, thực ra thì bị gái hành mà sướng thì chắc chỉ có trong chuyện cổ tích thôi các bác nhể, chứ hành mãi cáu lên thì lành làm gáo vỡ làm muôi ngay ). Tuy nhiên, chàng thì nghèo, không có tiền, mà không thể chơi kiểu một mái nhà tranh hai trái tim vàng được, nên quyết tâm ra đi tìm đường kiếm xiền để quay về cưới vợ. Trước khi đi chàng cố vớt vát dặn dò nàng hãy đợi anh về, rằng true love thì không bao giờ chết, etc… Dưng mà số phận thì nghiệt ngã, chàng đi chẳng được bao lâu thì nàng đã được hung tin là chàng bị tên cướp biển Robert cho đi bán muối ngoài khơi, còn nàng thì bị thằng hoàng tử Humperdink bắt về làm vợ… Tất cả những tinh hoa của “Princess Bride” bắt đầu từ đây, ai muốn biết điều gì xảy ra tiếp theo thì xem phim sẽ rõ.
    Rất nhiều chi tiết trong “The Princess Bride” đáng nhớ, và đôi khi nó trở thành những lời thoại cửa miệng của người hâm mộ trong thập niên 80. Nhân vật nào trong “The Princess Bride” cũng đều đáng yêu, cho dù đấy là cái đáng yêu của vai chính diện cũng như cái đáng yêu mang màu sắc phản diện. Ví dụ điển hình như gã lùn Vizzini chẳng hạn, rất xảo quyệt nhưng ngộ nghĩnh không tưởng được. Dàn diễn viên trong “The Princess Bride” đều hoàn thành vai diễn của mình, có thể không quá xuất sắc nhưng đều tạo được dấu ấn trong lòng khán giả. Có thể nhắc đến sự duyên dáng của Robin Wright trong vai Buttercup, vẻ ranh mãnh láu lỉnh của Cary Elwess qua vai Westley, rồi chất lãng tử hiệp sĩ trong vai diễn Inigo Montoya dưới sự thể hiện của
    Mandy Patinkin. Âm nhạc của phim thì được đảm nhiệm bởi Mark Knopfler, một minh chứng cho sự thành công của âm nhạc trong phim là soundtrack “The Princess Bride” bán chạy như tôm tươi, có lẽ cũng một phần do danh tiếng của Mark.
    Tuy mang màu sắc của một câu chuyện cổ tích, nhưng không vì thế mà “The Princess Bride” lại thuộc vào tuýp những bộ phim có thể dễ dàng đoán được những gì sẽ xảy ra ở phần tiếp theo. Khán giả chúng ta cũng sẽ giống như cậu bé trong phim, hồi hộp chờ đợi những gì sẽ được các nhà làm phim hé mở ra dần dần, và cảm thấy nuối tiếc khi bộ phim kết thúc. Trong vòng có 98 phút mà không biết bao nhiêu cảnh phim ấn tượng, đi sâu vào lòng người xem, như màn đấu kiếm giữa hiệp sĩ áo đen với Inigo Montoya, màn đấu trí giữa Vizzini và hiệp sĩ áo đen, rồi khi Inigo Montoya báo được thù giết cha với tay kiếm sáu ngón…Lời thoại của phim cũng là một trong những yếu tố mang lại thành công. Nếu như một ngày nào đó, bạn có cơ hội rảo bước trên đường phố phương Tây, có thể từ một góc nào đấy, một đứa trẻ cầm kiếm nhảy ra và nói: “My name is Inigo Montoya. You killed my father. Prepare to die” thì đừng có hoảng sợ, chẳng qua vì nó quá yêu thích “The Princess Bride” mà thôi.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  6. "A Bronx Tale" (1993) là một bộ phim do Robert De Niro đạo diễn và đồng viết kịch bản, dựa trên câu chuyện của Chazz Palminteri, người cũng tham gia diễn xuất trong phim. Phim lấy bối cảnh ở khu Bronx, New York, vào những năm 1960 và xoay quanh cuộc sống của một cậu bé tên Calogero "C" Anello (do Francis Capra thủ vai).
    Câu chuyện bắt đầu khi C chứng kiến một vụ giết người của một ông trùm mafia địa phương, Sonny (Chazz Palminteri). Thay vì báo cáo cho cảnh sát, C được Sonny chấp nhận và trở thành một phần của thế giới mafia. Càng lớn, cậu càng bị lôi cuốn vào cuộc sống của Sonny, trong khi cha của cậu, Lorenzo (Robert De Niro), là một tài xế taxi kiên định với những giá trị chính trực và luôn khuyên cậu tránh xa những cám dỗ của cuộc sống tội phạm.
    Bộ phim khám phá những mâu thuẫn giữa hai thế giới: giá trị của sự trung thực và tôn trọng của cha C so với sự hấp dẫn và quyền lực mà Sonny đại diện. Qua đó, phim thể hiện những bài học về tình yêu, lòng trung thành, và việc lựa chọn con đường trong cuộc sống. "A Bronx Tale" là một tác phẩm sâu sắc và cảm động, với những tình tiết hài hước và kịch tính.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  7. "Thunderbolt and Lightfoot" (1974) là một bộ phim hành động và hài hước do Michael Cimino đạo diễn, với sự tham gia của Clint Eastwood trong vai Thunderbolt và Jeff Bridges trong vai Lightfoot.
    Câu chuyện bắt đầu khi Thunderbolt, một tên cướp ngân hàng đã nghỉ hưu, tình cờ gặp Lightfoot, một thanh niên trẻ tuổi đang lẩn trốn. Lightfoot rất ngưỡng mộ Thunderbolt và muốn kết bạn với anh. Khi họ trở thành đồng đội, cả hai quyết định thực hiện một vụ cướp ngân hàng lớn để kiếm tiền.
    Bộ phim khám phá mối quan hệ giữa hai nhân vật chính, từ sự khác biệt về tính cách đến những tình huống hài hước và hồi hộp mà họ trải qua. Trong hành trình, họ phải đối mặt với những kẻ thù cũ và những tình huống nguy hiểm, đồng thời khám phá những điều sâu sắc về tình bạn và sự tự do.
    "Thunderbolt and Lightfoot" kết hợp giữa hành động và hài hước, tạo nên một câu chuyện thú vị và ấn tượng về tình bạn và cuộc sống phiêu lưu.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  8. "The Train" (1964) là một bộ phim hành động chiến tranh do John Frankenheimer đạo diễn, diễn ra trong bối cảnh Thế chiến II. Câu chuyện xoay quanh Paul Labiche, một chiến sĩ kháng chiến Pháp (do Burt Lancaster thủ vai), người đang tìm cách ngăn chặn một sĩ quan Đức, Colonel von Waldheim, vận chuyển các tác phẩm nghệ thuật quý giá từ Paris về Đức.
    Khi von Waldheim chiếm lấy những tác phẩm nghệ thuật này, Labiche cùng đồng đội của mình lên kế hoạch để ngăn chặn đoàn tàu. Họ phải đối mặt với nhiều thử thách và nguy hiểm trong quá trình thực hiện kế hoạch của mình.
    Phim nổi bật với những cảnh hành động kịch tính và thể hiện chủ đề về lòng yêu nước, sự hy sinh và tầm quan trọng của văn hóa. "The Train" không chỉ là một câu chuyện về chiến tranh mà còn khám phá những giá trị nhân văn và tinh thần đấu tranh của con người trong thời kỳ khắc nghiệt.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  9. "Sleepy Hollow" (1999) là một bộ phim kinh dị giả tưởng do Tim Burton đạo diễn, dựa trên truyện ngắn "The Legend of Sleepy Hollow" của Washington Irving. Phim theo chân nhân vật Ichabod Crane, do Johnny Depp thủ vai, một thanh tra cảnh sát từ New York, được cử đến thị trấn Sleepy Hollow để điều tra những vụ giết người bí ẩn.
    Tại Sleepy Hollow, Ichabod gặp gỡ những cư dân kỳ lạ và nghe về truyền thuyết về một kẻ giết người bí ẩn – "Người Không Đầu" (Headless Horseman), một linh hồn bị nguyền rủa. Khi cuộc điều tra tiếp tục, Ichabod khám phá ra những bí mật tăm tối của thị trấn và những mối liên hệ giữa các vụ án mạng với truyền thuyết này.
    Bộ phim nổi bật với phong cách hình ảnh độc đáo của Tim Burton, bao gồm những khung cảnh ma mị và không khí u ám. Ngoài yếu tố kinh dị, "Sleepy Hollow" cũng mang đến một câu chuyện về tình yêu, sự dũng cảm và tìm kiếm sự thật.
    • 0 Downloads
    Joker
    Updated
  10. Tác phẩm kinh điển của Nhật Bản từng làm khiếp đảm bao thế hệ khán giả và có tầm ảnh hưởng lớn tới điện ảnh thế giới.
    Vài thập niên trở lại đây, khi nhắc đến phim kinh dị, khán giả thường thiên về những bộ phim châu Á thay vì Hollywood vốn thường xoay quanh các tên sát nhân máu lạnh hơn là ám ảnh về tâm linh. Ngay cả James Wan - đạo diễn phim kinh dị hàng đầu Hollywood hiện nay với những Insidious hay The Conjuring - cũng là một người gốc Á. Trong làng phim kinh dị châu Á, không thể không nhắc tới Ringu (tên Việt là Vòng tròn định mệnh), bộ phim Nhật Bản đã làm khiếp đảm biết bao thế hệ khán giả.
    Tác phẩm kinh điển của phim kinh dị châu Á
    Ra đời năm 1998, Ringu được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết ra mắt trước đó bảy năm của Koji Suzuki. Nội dung phim kể về một giai thoại bí ẩn xoay quanh một cuộn băng. Người ta đồn rằng cuộn băng kỳ bí đó mang một lời nguyền kinh khủng, khiến bất kỳ ai xem nó xong sẽ đột tử đúng một tuần sau đó.
    Nữ phóng viên Reiko Asakawa (Nanako Matsushima thủ vai) là người thực hiện chuyên đề phỏng vấn các học sinh về câu chuyện đó và hành trình đưa cô tới một câu chuyện kinh hoàng: người cháu Tomoko của cô cùng ba người bạn khác đã qua đời vào cùng một ngày với gương mặt thể hiện rõ sự kinh hãi. Trước khi chết, bốn người bạn đã cùng đi chơi trong một căn chòi ở Izu xa xôi và những bức ảnh chụp cả nhóm đều có gương mặt bị méo mó biến dạng.
    Lần theo dấu vết, Reiko tới đúng nơi nhóm bạn trẻ qua đời và phát hiện ở đây một cuộn băng bí ẩn. Cô đưa nó vào đầu đọc và được xem những hình ảnh rùng rợn, không liên quan đến nhau. Ngay khi cuộn băng kết thúc cũng là lúc tiếng chuông điện thoại réo vang và Reiko nhận ra mình đã bị lời nguyền ám - cô chỉ còn bảy ngày để sống.
    Hoảng hốt, Reiko cầu viện tới sự giúp đỡ của người chồng cũ Ryuji Takayama (Hiroyuki Sanada). Để tìm hiểu rõ ngọn ngành, người đàn ông này quyết định xem cuộn băng ma quỷ bất chấp sự ngăn cản của Reiko, thậm chí còn đề nghị sao thêm một bản riêng cho anh để nghiên cứu.
    Những bức ảnh chụp Reiko cũng đều bị biến dạng, còn cậu con trai của cô là Yoichi cũng vô tình xem cuộn băng trên khiến cô và Ryuji phải gấp rút tìm cách hóa giải lời nguyền. Trong cuộc chạy đua với thời gian, họ tìm ra được tung tích người đàn bà đầy ám ảnh trong cuộn băng và khám phá ra một bí mật kinh hoàng trong quá khứ...
    Dù dựa trên cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, có lẽ ngay cả đạo diễn Hideo Nakata cũng không thể lường trước được thành công của Ringu. Với kinh phí chỉ tương đương 1,2 triệu USD, bộ phim đã thu về 12 tỷ yên Nhật (137 triệu USD) sau nhiều tuần liền làm mưa làm gió tại các phòng chiếu. Cho đến ngày nay, tác phẩm này vẫn là bộ phim kinh dị ăn khách nhất mọi thời tại đất nước mặt trời mọc và cũng được xem là phim gây kinh hãi nhất cho khán giả.
    Không chỉ thành công ở Nhật, hiệu ứng Ringu còn lan tỏa tới những nước châu Á khác, làm dấy lên trào lưu thực hiện phim kinh dị với đề tài tâm linh mà sau này Thái Lan hay Hàn Quốc đều phát triển rất tốt. Bản thân bộ phim cũng được Hollywood làm lại với tên gọi The Ring (năm 2002), trong đó ngôi sao Naomi Watts thủ vai chính và thu về hàng trăm triệu USD, kéo theo phần hai cũng tương đối thành công. Thế nhưng mỗi khi đặt lên bàn cân so sánh, The Ring vẫn luôn phải xếp dưới Ringu bởi bản phim gốc biết cách "hù dọa" người xem với những yếu tố chỉ có trong phim kinh dị châu Á.
    Ringu - bậc thầy của sự hù dọa
    Cuốn sách gốc của phim Ringu thực chất cũng lấy cảm hứng từ một tích dân gian Nhật Bản mang tên Bancho Sarayashi. Câu chuyện đó kể về nữ hầu gái xinh đẹp Okiku, làm việc cho vị samurai Aoyama Tessa. Rung động trước nhan sắc Okiku, ông chủ liên tục buông lời ong bướm song luôn phải nhận cái lắc đầu từ nàng. Tức giận vì bị cự tuyệt, Aoyama bèn nói rằng nàng đã đánh mất một chiếc đĩa quý trong bộ sưu tập mười chiếc đĩa cổ. Vào thời bấy giờ, việc đó có thể dẫn tới cái chết của người hầu gái và Okiku đếm đi đếm lại số đĩa trong cơn hoảng sợ nhưng kết quả luôn là con số chín.
    Aoyama bèn đề nghị sẽ giúp Okiku nếu nàng chịu làm tỳ thiếp hắn nhưng lại một lần nữa bị từ chối. Cảm thấy bị xúc phạm, hắn bèn đẩy nàng xuống giếng mà không hề ngờ Okiku sẽ biến thành một hồn ma. Vong hồn Okiku đi theo ám ảnh người còn sống bằng cách đếm từ một tới chín trước khi thét lên một tiếng ghê rợn để làm kẻ bị ám mất trí...
    Việc đếm dần từng tiếng của oan hồn ấy đã gợi cho tác giả Koji Suzuki ý tưởng "chết trong bảy ngày sau khi xem băng" và khi lên màn ảnh đây thực sự là một nỗi ám ảnh khủng khiếp. Nhân vật Reiko và sau đó là Ryuji phải sống trong áp lực rằng thời gian sống của mình chỉ còn tính bằng ngày, dẫn tới những hành động vội vã trong tâm trạng căng thẳng đến tột độ.
    Trong khi đó, khán giả cũng hồi hộp không kém để chờ xem liệu các nhân vật chính có thể tìm ra bí ẩn hóa giải lời nguyền và từ đó cũng bị cuốn vào câu chuyện. Ringu thu hút người xem bằng cách sử dụng một tích dân gian, một hình ảnh ma nữ và một lời nguyền độc địa để làm khán giả phải tập trung.
    Sự tập trung đó trở thành công cụ thuận lợi cho đạo diễn Nakata làm khán giả phải giật mình bằng cách lồng vào những hình ảnh ma quái cùng âm thanh rền rĩ đến chói tai đủ làm những con tim đang theo dõi phim muốn nhảy khỏi lồng ngực. Ông dần lấp đầy tâm trí khán giả bằng nỗi sợ nơm nớp, e dè về một con ma nào đó sẽ xuất hiện và làm người xem dù sợ vẫn tò mò muốn xem tiếp. Thủ pháp đó được Nakata sử dụng xuyên suốt bộ phim một cách bất ngờ, không hề có cảnh báo trước và đạt hiệu quả cao nhất khi Ringu luôn được xếp trong danh sách những phim kinh dị hay nhất mọi thời và được nhiều nhà làm phim khác học hỏi.
    Ringu thành công còn ở khâu hình ảnh và diễn xuất khi hai nhân vật chính đem lại cho người ta cảm giác đúng như những kẻ đang vùng vẫy một cách tuyệt vọng khi sợi dây níu thanh gươm Damocles ở trên đầu họ chuẩn bị đứt. 96 phút phim được phủ lên một tông màu xanh đen, ảm đạm như thể ám chỉ một tương lai không lối thoát cho những kẻ trót xem cuộn băng quỷ quái.
    Thứ khiến Ringu trở thành nỗi ám ảnh lớn đến vậy với nhiều người là bởi bộ phim sử dụng những thứ thân thuộc nhất trong cuộc sống. Bối cảnh câu chuyện được diễn ra ở nước Nhật vào thời hiện đại với trung tâm là cuộn băng và chiếc TV - những thứ tồn tại trong hầu hết hộ gia đình. Vào thời điểm năm 1998, khi mà việc tải phim trên mạng hay những chiếc DVD chưa được phổ biến như ngày nay, cuộn băng video chính là công cụ xem phim tại gia được ưa chuộng nhất. Việc đưa hình ảnh ma quỷ gắn liền với nó khiến cho không ít người thừa nhận rằng họ không dám xem TV một mình vào ban đêm sau khi xem Ringu.
    Nếu từng đọc qua cuốn Ring (từng được xuất bản tại Việt Nam với cái tên Vòng tròn oan nghiệt), nhiều người sẽ nhận ra những khác biệt giữa sách và phim. Nhân vật chính trong sách là nam còn trong phim là nữ để làm tăng thêm sự mong manh. Một chi tiết quan trọng khác là nếu như kẻ gieo rắc cái chết trong tiểu thuyết là virus thì trong phim lại là một hồn ma bí ẩn, nỗi sợ tâm linh gây ám ảnh hơn nhiều so với cách giải thích có phần khoa học trong truyện. Trong tâm hồn mỗi người đều có những nỗi sợ vô hình và việc phần lớn phim không có một bóng ma nào khiến cho nỗi sợ ấy lớn dần lên với sự cộng hưởng của hiệu ứng hình ảnh và âm thanh.
    Trong phiên bản The Ring, vốn được làm thêm một phần hai không cần thiết, Hollywood đã cố gắng giải thích tường tận cho khán giả nhiều chi tiết trong phim. Trái lại, nhiều tình tiết trong Ringu vẫn còn được để ngỏ như một bí ẩn và để trí tưởng tượng của khán giả tự lấp vào những khoảng trống ấy.
    Chính nhờ cách làm thông minh ấy mà cho đến ngày nay, vòng tròn Ringu vẫn được mở rộng để đón những fan dòng phim kinh dị muốn thưởng thức nỗi sợ tột cùng.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  11. Từ trước tới nay, những phần phim hậu truyện thường khó mà vượt qua được tác phẩm trước đó. Thế nhưng, Spider-Man: Across the Spider-Verse (Tựa Việt: Người Nhện: Du Hành Vũ Trụ Nhện) đã làm được điều không tưởng khi xuất sắc hơn cả Spider-Man: Into the Spider-Verse (2018) - vốn đã là một trong những bộ phim hay nhất về Spider-Man. Từ âm nhạc, hình ảnh cho tới nội dung phim đều được nâng cấp lên nhiều lần và xứng đáng là phim hoạt hình hay nhất năm nay.
    Tiếp nối câu chuyện trong phần phim trước, Spider-Man/Miles Morales (Shameik Moore) trong Spider-Man: Across the Spider-Verse nay đã chiến đấu với tội phạm được hơn một năm. Cuộc sống của anh chàng bắt đầu gặp rắc rối khi không thể cân bằng được thời gian làm siêu anh hùng, học hành và ở bên cha mẹ. Cùng lúc này, ác nhân Spot/Jonathan Ohnn (Jason Schwartzman) xuất hiện khiến mọi thứ đảo lộn.
    Hóa ra, gã có khả năng du hành xuyên đa vũ trụ buộc nhóm Người Nhện do Spider-Man 2099/Miguel O’Hara (Oscar Isaac) lãnh đạo phải lên kế hoạch đối phó. Miles lén đi theo Spider-Woman/Gwen Stacy (Hailee Steinfeld) và đi vào Vũ trụ Nhện. Thế nhưng, những gì cậu khám phá ra lại không như tưởng tượng. Biến cố ập đến khiến Miles buộc phải đối đầu với toàn bộ Người Nhện trong đa vũ trụ.
    Trong Spider-Man: Into the Spider-Verse, Miles Morales buộc phải trở thành siêu anh hùng để thế chỗ trống khi Peter Parker (Chris Pine) ở vũ trụ của cậu bất ngờ bỏ mạng. May mắn là anh chàng có được sự trợ giúp và dạy dỗ tận tình của Peter B. Parker (Jake Johnson). Nhưng đến Spider-Man: Across the Spider-Verse, Miles buộc phải học cách tự mình trưởng thành.
    Làm một siêu anh hùng chưa bao giờ là dễ dàng. Phía sau "hào quang rực rỡ" đó là cuộc sống cá nhân đầy rối ren. Miles dần xa cách với cha mẹ, cậu luôn mang gánh nặng không thể chia sẻ thân phận thật sự hay trải lòng với bất cứ ai. Chàng Người Nhện trẻ tuổi bắt đầu mắc những sai lầm đầu tiên, có những hiểu lầm, mâu thuẫn với người thân.
    Thế nhưng, đây vẫn chưa phải là bi kịch lớn nhất của một siêu anh hùng. Lần đầu tiên, Miles phải đứng trước lựa chọn giữa cứu một người hay cả một thế giới. Từ đây, bộ phim cho người hâm mộ thấy được thế giới đầy đau thương và lý do khiến Spider-Man - một trong những siêu anh hùng chịu nhiều mất mát bậc nhất Marvel - trở nên vĩ đại.
    Thế giới nội tâm của từng nhân vật được xây dựng vô cùng rõ nét. Gwen Stacy thì mất đi cậu bạn thân mà còn bị cha hiểu lầm, cái chết của vô vàn chú Ben trong đa vũ trụ, quá khứ đau buồn của Miguel O’Hara… Liệu trong hoàn cảnh đó, các siêu anh hùng "chân chính" sẽ lựa chọn ra sao? Những kẻ muốn chống lại số phận có kết cục như thế nào?
    Để rồi cuối cùng, Spider-Man: Across the Spider-Verse mang đến một màn chiến đấu vô cùng hoành tráng và kịch tính. Vô số Người Nhện với những chiêu thức độc đáo tham gia vào cuộc rượt đuổi tốc độ cao với đầy bất ngờ và những pha ra đòn mãn nhãn. Fan sẽ khó mà ngồi yên trên ghế khi chứng kiến hàng loạt phiên bản Spider-Man quen thuộc đối đầu nhau vô cùng hấp dẫn.
    Những tưởng Spider-Man: Into the Spider-Verse đã là đỉnh cao của phim hoạt hình thì Spider-Man: Across the Spider-Verse lại một lần nữa đưa thương hiệu lên một đẳng cấp mới. Hàng loạt công nghệ hiện đại được sử dụng để mang đến một tác phẩm đầy màu sắc và choáng ngợp. Phần phối màu của phim rất tốt để từng cảnh quay đều như một bức tranh đủ mọi tông màu xịn sò.
    Các họa sĩ có sự kết hợp giữa vẽ tay 2D và kỹ xảo 3D, CGI để bộ phim sở hữu đủ mọi phong cách hoạt họa khác nhau, từ đó làm nêu bật được sự đa dạng và của đa vũ trụ và nét độc đáo của từng thế giới. Vũ trụ của Gwen là những mảng màu nước loang lỗ hay Spider-Punk/Hobie Brown (Daniel Kaluuya) chính là tấm poster nhạc Rock…
    Không những thế, phim còn cài cắm vô số "easter eggs" cho fan của Spider-Man với sự xuất hiện của đến 240 nhân vật. Dễ dàng nhận ra nhiều cái tên nổi tiếng như Spider-Man của dòng game trên Playstation, Spider-Rex/Peter Parker, Spider-Man đến từ phim hoạt hình… cùng một loạt khách mời thú vị khác. Phần âm nhạc tiếp tục do Daniel Pemberton cầm trịch với một loạt ca khúc mới khiến người xem phải nổi da gà trước mỗi cảnh hành động hay thể hiện cảm xúc.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  12. The Exorcist và giới hạn của sự cực đoan
    Ra mắt vào năm 1973, The Exorcist (tạm dịch Quỷ ám) là một trong những bộ phim “ăn khách” nhất thời điểm bấy giờ. Với doanh thu hơn 441 triệu USD trên toàn thế giới và là bộ phim kinh dị đầu tiên được đề cử cho giải Phim hay nhất tại lễ trao giải Oscar, The Exorcist thành công vượt bậc về yếu tố thương mại lẫn chất lượng nghệ thuật.
    “Cha đẻ” của The Exorcist, biên kịch William Peter Blatty viết kịch bản phim dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên, xuất bản vào năm 1971. Tiểu thuyết là câu chuyện trừ tà có thật của một cậu bé mang biệt danh "Ronald Doe" ở Maryland, Mỹ vào năm 1949. Sau khi trừ tà, cậu bé trở lại cuộc sống bình thường.
    Trên phim, The Exorcist kể về sự thay đổi bên trong cô bé 12 tuổi Regan MacNeil (Linda Blair đóng) sau khi cô chơi Ouija board (cầu cơ). Mẹ của cô bé - Chris McNeil (diễn viên Ellen Burstyn thủ vai) tìm mọi cách cứu lại con gái. Hành trình “đuổi tà” khỏi Regan MacNeil được sự giúp sức của 2 vị mục sư.
    Trong buổi ra mắt vào ngày 26/12/1973, nhiều khán giả đã nôn ói ngay tại ghế ngồi và hành lang rạp phim vì không chịu được sự ghê rợn từ The Exorcist. Từ hình ảnh, diễn xuất, câu chuyện, nhạc phim đều nhuốm màu ma quái có sức “hù doạ” lớn với người xem. Để có được thước phim đáng sợ như vậy, đạo diễn William Friedkin đã sử dụng nhiều biện pháp cực đoan mà về sau, khi kết thúc phim, nhiều diễn viên khẳng định sẽ không bao giờ hợp tác.
    William Friedkin sử dụng súng trên phim trường, ở những phân đoạn ông cần diễn viên thể hiện sự giật mình thực sự, ông nổ súng từ phía sau họ và hét lớn. Nam diễn viên Jason Miller từng cãi nhau với William Friedkin về cách hù dọa nguy hiểm của ông: "Đừng bao giờ làm điều đó nữa. Tôi là một diễn viên, tôi không cần tất cả những chất kích thích nhân tạo này".
    Một tình huống khác, vì muốn nhìn thấy hơi thở ra khói đầy sợ sệt của các diễn viên, Friedkin đã lắp trong phòng ngủ của Regan 4 máy điều hòa lớn, duy trì nhiệt độ từ -30 hoặc -40 độ. Không khí trên phim trường trở nên lạnh lẽo, cơ thể diễn viên tím tái đúng mục đích của đạo diễn. Cách làm việc của Friedkin bị phản ứng dữ dội vì ảnh hưởng trực tiếp tới sức khoẻ của Linda Blair, khi cô bé 12 tuổi chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng. Nhưng, Friedkin không quan tâm.
    Trong cảnh trừ tà cuối cùng trên phim, khán giả vỗ tay cho diễn xuất xuất thần của Cha William O'Malley vai Father Joseph Dyer. Nhưng điều ít ai biết, trên phim trường, vì diễn xuất không đạt yêu cầu, đạo diễn William Friedkin đã có hành động bạo lực với Cha William O'Malley.
    Ông hỏi vị linh mục: “Anh có tin tôi không?”, ngay khi O'Malley nói "Có", Friedkin tát mạnh vào mặt linh mục và quát lớn. Cảnh Friedkin tát diễn viên sau này được cắt và đưa vào phim như một hình ảnh đẩy mạch phim lên cao trào khi O'Malley trừ tà và bị quỷ dữ trừng phạt.
    Lời nguyền và 9 cái chết bí ẩn
    The Exorcist bị đồn thổi, trở thành câu chuyện cửa miệng của bất cứ ai khi nhắc về phim kinh dị và lời nguyền đằng sau bởi những cái chết liên tiếp xảy đến. Về sau, khi nữ diễn viên Ellen Burstyn, vai người mẹ trên phim ra mắt cuốn tự truyện vào năm 2006, cô tiết lộ nhiều chi tiết rùng rợn về bộ phim ám ảnh nhất trong sự nghiệp. Ellen Burstyn nói đã có 9 cái chết liên quan đến The Exorcist.
    Ngay cả trên phim trường, Ellen Burstyn khẳng định có những tình huống xảy ra mà không ai có thể đoán biết được bước tiếp theo sẽ là gì. “Tôi từng bị chấn thương cột sống sau cảnh quay trừ tà trong phim. Mặc dù đã được chuẩn bị đệm đỡ nhưng khi bị ném văng vào tường, tôi đau đớn thật sự”, Ellen Burstyn nói.
    Hay một ngày nọ, phim trường The Exorcist bị thiêu rụi, nhưng căn phòng của Regan thì vãn còn nguyên. 
    Nam diễn viên Jason Miller cũng từng chia sẻ, trên phim trường, nhiều hiệu ứng đèn nháy chớp, cảnh đồ vật rơi dù không được chuẩn bị lại diễn ra trùng khớp khi đạo diễn hô “quay”. Sự việc khiến chính đạo diễn và biên kịch cảm nhận được tín hiệu từ bóng tối và cho mời một linh mục tới trừ tà cho đoàn phim.
    Tuy được củng cố niềm tin sau buổi trừ tà đó nhưng hầu hết các diễn viên đều cảm thấy sợ hãi khi xâu chuỗi nhiều sự kiện liên quan, đặc biệt về những cái chết. Ngày 30/05/1973, Jack MacGowran (đóng vai Burke Dennings) qua đời vì bệnh cúm ở tuổi 55. Thời điểm Jack MacGowran qua đời chỉ còn 1 tháng là phim phát hành. Trên phim vai Burke Dennings cũng chết yểu. Trước khi phim phát hành, Valsiliki Maliaros (đóng vai mẹ của Linh mục Karras) đã chết ở tuổi 90. Sau khi phim phát hành 3 năm, thám tử William F. Kinderman do Lee J. Cobb đóng đã qua đời ở tuổi 64 sau một cơn đau tim.
    Ngoài ra, nhiều cái chết của người thân các diễn viên tham gia The Exorcist cũng được liệt kê vào danh sách để tăng phần kinh dị cho phim: Max von Sydow (đóng vai nhà khảo cổ và là linh mục Lankester Merrin) có một người anh trai đã qua đời ở Thụy Điển; một quay phim có vợ và con qua đời trong lúc “vượt cạn”; ông nội của Linda Blair qua đời trong lúc cháu gái tham gia The Exorcist; con trai của Mercedes McCambridge (người lồng tiếng cho vai quỷ dữ Pazuzu) đã giết vợ và hai con gái trước khi tự tử vì bị buộc tội gian lận vào tháng 11/1987…
    Sự ghê rợn của The Exorcist trên màn ảnh là điều mà bất cứ người xem nào cũng có thể cảm nhận được, nhưng những câu chuyện rùng rợn đằng sau vẫn luôn hối thúc nhiều người tìm ra các giả thuyết thích hợp nhất.
    Sự cố ngọn lửa đốt cháy phim trường của The Exorcist, chỉ chừa phòng ngủ của Regan được thêu dệt rằng vì đoàn phim dám đá động đến quỷ dữ nên bị trừng phạt. Thế nhưng, nguyên nhân đám cháy sau khi điều tra là vì một con chim bồ câu bay vào hộp điện tại phim trường gây chập mạch, dẫn đến đám cháy. Còn phòng ngủ của Regan vì quá lạnh nên đám cháy không thể tấn công trước khi được dập không lâu sau.
    Về cái chết của các diễn viên và những sự trùng hợp khi người thân của họ qua đời trong thời điểm quay The Exorcist, đạo diễn William Friedkin tcho biết đó chỉ là sự trùng hợp, và rằng nhiều người lấy sự sợ hãi của bản thân rồi thêu dệt nên những “sự thật” hư ảo và tin đó là thật.
    Với buổi trừ tà, ông khẳng định việc đó chỉ để củng cố niềm tin của mọi người chứ không có chuyện đoàn phim bị trừng phạt. Cũng như, việc nữ diễn viên Ellen Burstyn ra mắt tự truyện với thông tin tiết lộ những bí ẩn về The Exorcist chẳng qua chỉ là cách quảng bá tốt, khiến sách bán chạy hơn.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  13. Nhiều năm trước, khi nghe Spiderman của Bwine, mình đã vô tình nghe thấy tên hai nhân vật chính được nhắc tới trong lời bài hát. 
    Bãng một thời gian, gần đây, khi mình tìm phim để xem thì hai cái tên Mickey và Mallory lại hiện lên. Và mình đã chọn bộ phim này, hay nói cách khác, bộ phim này đã tự len vào tâm trí mình.
    Natural Born Killers là một bộ phim về hai vợ chồng Mickey và Mallory Knox. Họ là những nạn nhân của bạo hành gia đình và xâm hại trẻ em. Hai cuộc đời vỡ vụn gặp nhau, yêu nhau và… phá nát những cuộc đời vô tội khác.
    Rõ ràng, Mickey và Mallory không phải là hình mẫu điển hình của những cặp tình nhân ta thường thấy trên màn ảnh. Sau khi cả hai giết cha mẹ của Mallory, họ lên xe bắt đầu một chuyến hành trình mà thay cho những dấu chân và vết bánh xe là những vệt máu và xác người. Ở bất cứ nơi nào Mickey và Mallory dừng lại, họ giết gần như tất cả mọi người ở đó, chỉ để lại một nhân chứng. Câu chuyện từ những vụ thảm sát này nhanh chóng được báo chí đánh hơi và tạo nên “danh tiếng” cho cặp đôi tâm thần.
    Thay vì bị căm ghét, thì việc Mickey và Mallory giết người lại biến họ trở thành siêu sao, những mạng người kia vô tình lại trở thành phương tiện lăng xê cho M&M, mà tác giả của sự kỳ quái này không ai khác là giới media, mà đại diện cho nó là Gale.
    Một chuyến trip điên rồ
    Natural Born Killers cuốn hút mình ngay từ những khung hình đầu tiên, khi các nhà làm phim giới thiệu hai nhân vật chính bằng một vụ thảm sát cho tới tận những giây cuối cùng. Những yếu tố bạo lực được thể hiện rất duyên dáng xen thêm chút hài hước.
    Cả bộ phim như một “nồi lẩu” mà Oliver Stone có chủ đích đưa đến cho chúng ta. Những cảnh cắt xen kẽ giữa các dạng media, các màu sắc, góc quay kì lạ, âm nhạc và các ký hiệu được pha trộn một cách tài tình. Qua đó tạo nên cảm giác mơ hồ và bệnh hoạn trong suy nghĩ của hai tên sát nhân, trong cách vận hành của giới truyền thông và trong cả thế giới này. 
    Những cảnh cắt kinh dị thể hiện con quỷ khát máu bên trong những Natural Born Killers thể hiện rất tốt, trong một số cảnh, Gale hiện lên như một tên Satan được nhuốm máu đỏ. Qua đó, thể hiện rằng truyền thông là một con quỷ khác đang đồng hành với những con quỷ sát nhân kia.
    Mình thực sự thích cách mà phim xen kẽ lẫn lộn giữa những khung hình màu đời thực, những cảnh đen trắng mà Mickey nhìn thấy, những đoạn phỏng vấn của tay phóng viên Gale những đoạn cắt chớp nhoáng về con quỷ khát máu hay quá khứ của Mallory được thể hiện như một đoạn sitcom rẻ tiền trên TV. Tất cả chúng khiến mình cảm thấy như đang cầm remote TV và “chuyển kênh”.
    Một điểm khác mình đánh giá cao ở phim đó là sự xuất sắc của dàn diễn viên. Những Woody Harrelson, Juliette Lewis hay Robert Downey Jr thực sự xuất sắc trong việc truyền tải câu chuyện phim. Đặc biệt hai nhân vật chính do Woody và Juliette thủ vai có chemistry rất tốt. Họ làm mình tin rằng đây là một tình nhân thật sự.
    Câu nói trên không có trong phim nhưng lại rất hợp để diễn tả bộ phim này.
    Mỉa mai thay, Natural Born Killers phê phán truyền thông một phương tiện truyền thông khác: phim ảnh.
    Trong khi đang quy kết lỗi lầm cho giới truyền thông trong việc làm hào nhoáng bạo lực, ảnh hưởng đến thế hệ trẻ, thì chính bộ phim lại làm rất tốt chính việc đó: thi vị hóa bạo lực và tình dục.
    Những đoạn xả súng giết người của  hai tên sát nhân đều được khéo léo che đậy bằng tình yêu, bằng bi kịch gia đình. Hay đoạn diễn thuyết của Mickey trên truyền hình về lý do giết người của họ cũng được phủ đầy những ngụy biện để làm cho nó thật đáng tin. 
    Và kết phim, cả Mickey và Mallory đều được tự do, sống cuộc sống hạnh phúc, mặc cho những mạng người đã chết dưới lưỡi dao họng súng của họ. Việc này có thể hiểu rằng tác giả đang muốn nhấn mạnh rằng “đời không như phim”, không phải lúc nào cái ác cũng bị diệt. Tuy nhiên, cái kết này lại thi vị hóa cuộc sống của những kẻ lầm đường mà trở thành khát máu.
    Sau khi xem phim, mình có search thử thì biết được phim lấy ý tưởng từ sự kiện thực. Và điều tuy không mấy bất ngờ nhưng vẫn gây giật mình là có ít nhất 10 vụ copycat xảy ra sau phim này.
    Lời kết
    Với kịch bản và cách kể chuyện bằng cinematography sáng tạo, không chỉ xét trên thời điểm phim ra mắt mà còn tới tận ngày nay, Oliver Stone và Quentin Tarantino đặt cho chúng ta câu hỏi: Ai mới là ác quỷ? Những sát nhân máu lạnh như Mickey và Mallory? Những tên nhân danh công lý để thỏa mãn nhục dục như Scagnetti? Những kẻ trơ trẽn của giới truyền thông như Gale? Hay chính chúng ta, những con nghiện bạo lực và tình dục mà Gale hướng tới?
    Rõ ràng, đây không phải là một bộ phim mà một người không có một chính kiến vững vàng và một cái đầu tỉnh táo nên xem. Đâu đó trong lối giễu nhại thông minh ấy lại là con dao hai lưỡi, mở đường chạy cho những con hươu ngu ngốc không nhận ra.
    • 0 Downloads
    Joker
    Updated
  14. Dựa trên cuốn tiểu thuyết giả tưởng bán chạy nhất của tác giả David Grann, The Lost City of Z kể về câu chuyện có thật của nhà thám hiểm người Anh - Percy Fawcett (Charlie Hunnam), người thực hiện chuyến đi thám hiểm Amazon và khám phá ra bằn chứng về một nền văn minh tiên tiến chưa từng được biết tới. Trong suốt hai năm thám hiểm, đội Thám hiểm Hoàng Gia, trung úy Colonel Fawcett và trợ lý Henry Costin (Robert Pattinson) đã phác thảo bản đồ địa hình của vùng đất chưa từng được biết tới tại Bolivia, và khám phá cội nguồn, lịch sử của dòng sông huyền thoại Rio Verde. Sâu trong trong lòng khu rừng nhiệt đới, Fawceet đã phát hiện ra những mảnh gốm hóa thạch, minh chứng cho một thành phố cổ xưa.
    Quay về nước Anh, Percy đã tuyên bố sự chắc chắn của mình về một nền văn minh cổ xưa được ông gọi với cái tên “Thành phố vàng đã mất”. Percy đã bị chế nhạo bởi các thành viên của bộ khoa học Anh Quốc, những người coi dân bản địa là “người hoang dã”. Ông cũng phải đối mặt với những mất mát chuyến thám hiểm đã lấy đi từ người vợ can đảm Nina (Sienna Miller) và những đứa con, người đã đứng sau giúp đỡ ông khi vắng mặt. Với sự giúp đỡ và động viên của vợ, Fawcett đã đáp trả sự hoài nghi bằng cách thực hiện cuộc thám hiểm thứ hai với sự tham dự của nhà thám hiểm nổi tiếng James Murray (Angus Macfadyen). Trong chuyến đi nguy hiểm này, Fawcett cùng những cộng sự của mình đã đã phải vượt qua những đoạn thác hiểm hóc, những cuộc tấn công bằng mũi tên, những kẻ ăn thịt người, cơn mưa dai dẳng của rừng nhiệt đới, bệnh tật và nguồn lương thực ít ỏi. Đổi lại, Fawcett đã khám phá ra một sự thật ly kì khi ông tìm thấy các tác phẩm điêu khắc bí ẩn trên đá, cùng lúc ấy ông buộc phải quay về để hoàn thành nhiệm vụ tại Murray.
    Trở về khi cuộc chiến tranh thế giới thứ nhất bắt đầu, ông như người xa lạ với chính gia đình mình. Fawcett đã nhận nhiệm vụ chỉ huy cho quân đội Pháp, dẫn dắt dội pháo binh trong cuộc chiến tranh thảm khốc này. Nhiều năm về sau, ông đã bị thuyết phục nghỉ hưu sớm bởi chính con trai Jack (Tom Holland) và cộng sự tham gia chuyến thám hiểm cuối cùng của ông tới Amazon để tìm kiếm Thành phố Vàng đã mất. Bốn mươi triệu độc giả đã theo dõi chuyến phiêu lưu của họ, và chuyến đi đã kết thúc bằng sự biến mất bí ẩn của đoàn thám hiểm vào năm 1925. Một câu chuyện về lòng dũng cảm, sự đam mê được thể hiện chân thực thông qua cách làm phim của biên kịch/đạo diễn James Gray. The Lost City of Z như một minh chứng cho sự cống hiến, tinh thần ưa mạo hiểm và khám phá được thực hiện bởi một người bị ám ảnh bởi tất cả những điều ấy.
    Đạo diễn James Gray chia sẻ: The Lost City of Z đã phải trải qua một quãng đường dài và đầy chông gai để đến được với khán giả màn ảnh rộng. Bộ phim trở thành một sự ám ảnh thực sự đối với tôi, gần như trùng khớp với đề tài mà nó hướng tới. Mối quan tâm của Percy Fawcett với Amazon và các bộ lạc được đẩy lên bằng nhiều yếu tố, và câu chuyện của ông được đánh dấu bởi những nút thắt và bước ngoặt lạ thường. Khi tôi đọc cuốn sách của David Grann, một ý tưởng đã khiến tôi cảm thấy xứng đáng để khám phá: Percy là con người đi tìm kiếm những điều ý nghĩa. Giấc mơ đi tìm kiếm nền văn minh Amazon cổ đã giúp ông vượt qua những khó khăn không thể lường trước, cũng như sự hoài nghi của hội đồng khoa học, sự phản bội bất ngờ cùng những tháng ngày xa gia đình.  
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  15. Câu chuyện xoay quanh một người cảnh sát tên John T. Chance (do John Wayne thủ vai) ở thị trấn Rio Bravo. Sau khi bắt giữ một tên tội phạm tên Joe Burdette (do Claude Akins thủ vai) vì tội giết người, Chance phải đối mặt với những rắc rối khi gia đình của Burdette cử một băng nhóm đến để giải cứu hắn.
    Với sự giúp đỡ của những người bạn: một cựu lính súng say xỉn (do Dean Martin thủ vai) và một thanh niên trẻ tuổi (do Ricky Nelson thủ vai), Chance phải bảo vệ nhà tù và ngăn chặn băng nhóm tội phạm. Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa chính nghĩa và tội phạm mà còn thể hiện tình bạn, lòng dũng cảm và sự trung thành.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  16. "Ferris Bueller's Day Off" (1986) là một bộ phim hài nổi tiếng do John Hughes đạo diễn. Câu chuyện xoay quanh Ferris Bueller (do Matthew Broderick thủ vai), một học sinh trung học thông minh và khéo léo, người quyết định "cúp học" một ngày để tận hưởng cuộc sống.
    Ferris lập kế hoạch cho một ngày phiêu lưu thú vị cùng bạn gái Sloane (do Mia Sara) và bạn thân Cameron (do Alan Ruck thủ vai). Họ khám phá Chicago, tham quan bảo tàng, tham dự một buổi hòa nhạc, và thậm chí gặp gỡ một số người nổi tiếng. Trong khi đó, hiệu trưởng trường học, ông Rooney, và cô em gái của Ferris, Jeanie, đang cố gắng bắt gặp Ferris vi phạm quy định.
    Bộ phim không chỉ mang đến những tình huống hài hước mà còn truyền tải thông điệp về việc sống trọn vẹn và tận hưởng thanh xuân. 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  17. "Kiss the Girls" (1997) là một bộ phim hình sự – tâm lý dựa trên tiểu thuyết của tác giả James Patterson. Câu chuyện xoay quanh một thám tử tên Alex Cross (do Morgan Freeman thủ vai), người đang điều tra một loạt vụ bắt cóc phụ nữ bởi một kẻ giết người hàng loạt. 
    Khi một trong những nạn nhân, cô gái tên Kate McTiernan (do Ashley Judd thủ vai), trốn thoát khỏi tay kẻ bắt cóc, cô hợp tác với Cross để tìm ra danh tính của kẻ thủ ác. Bộ phim không chỉ tập trung vào cuộc truy đuổi kẻ giết người mà còn khám phá mối quan hệ giữa Cross và Kate, cũng như những khía cạnh tâm lý của kẻ sát nhân.
    Phim kết hợp giữa yếu tố hồi hộp, những tình tiết bất ngờ và sự phát triển nhân vật, tạo nên một trải nghiệm căng thẳng và hấp dẫn.
     
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  18. Mang phong cách hành động, hài cùng hai ngôi sao nổi tiếng, ‘2 Guns’ là tác phẩm thích hợp để “đổi món” sau mùa phim hè.
    Môtíp hai cảnh sát “trái tính trái nết” phải cùng thực hiện một điệp vụ dẫn tới những tình huống oái oăm là một trong những cốt truyện “kinh điển” của Hollwood. Nhưng dưới bàn tay của đạo diễn người Iceland - Baltasar Kormakur - cùng diễn xuất của hai tài tử nổi tiếng Denzel Washington và Mark Wahlberg, 2 Guns (tựa Việt là "Điệp vụ hai mang") vẫn đem tới những bất ngờ cùng các cảnh hành động – hài giàu tính giải trí.
    Được dựa trên cuốn truyện tranh cùng tên, 2 Guns ra mắt tại Mỹ vào tháng 8 và nhanh chóng có được ngôi vị quán quân phòng vé đồng thời được xem như bất ngờ thú vị của phim hè. Thành công trên tới nhờ việc sáng tạo trong nội dung khi tác giả cho hai viên cảnh sát ngầm cùng hoạt động trong hang ổ tội phạm mà không hề biết nhau đều là “cớm chìm”. Họ là Bobby (Denzel Washington) và Stigman (Mark Wahlberg). Một người làm việc cho cục phòng chống ma túy DEA còn người kia là thành viên của Hải quân Mỹ.
    Dù khác tổ chức nhưng họ có chung nhiệm vụ là lật mặt “bố già” ma túy của Mexico - Papi Greco. Tuy nhiên, “con cáo già” này lại rất cẩn trọng trong mọi vụ giao dịch khiến họ khó lòng bắt quả tang. Stigman nảy ra ý tưởng rủ Bobby cướp ngân hàng mà Greco thường lui tới với hy vọng có thể truy tố hắn với ý đồ rửa tiền. Phi vụ diễn ra trót lọt nhưng thay vì cướp ba triệu USD theo dự kiến thì hai người lại mang về hẳn 43 triệu USD.
    Sau vụ cướp trên, thân phận thực của Stigman và Bobby bị bại lộ. Dù không ưa nhau nhưng họ vẫn phải nương tựa lẫn nhau để chống lại những kẻ thù mới bởi 43 triệu USD kia không phải thuộc sở hữu Greco mà là tiền của một thế lực nguy hiểm. Chúng ráo riết truy tìm bộ đôi “cớm chìm” trong khi những cộng sự của Stigman tại Hải quân cũng phản bội anh. Trước ngần ấy sự đe dọa, Stigman và Bobby đành cộng tác và nảy ra những ý tưởng “điên rồ”...
    Khác với những bộ phim hành động tràn ngập kỹ xảo từ đầu năm, 2 Guns không chỉ biết làm người xem “mãn nhãn” với các cảnh bắn súng mà còn có nhiều tình huống hài hước. Sự vui nhộn tới từ câu thoại hay biểu cảm của nhân vật, đơn cử như cái nháy mắt “đong đưa” của Stigman với mọi cô gái hấp dẫn. Để làm được điều này, không chỉ cần một kịch bản thú vị mà đạo diễn còn phải được cộng tác với những diễn viên tài ba và cặp Denzel – Mark chính là người Kormakur cần.
    Từng đoạt hai giải Oscar về diễn xuất, Denzel Washington là một trong những ngôi sao hàng đầu Hollywood hiện nay và không thể phàn nàn về diễn xuất của nam diễn viên này. Anh luôn giữ vẻ lạc quan khi vào vai Bobby, tạo rõ dáng vẻ một kẻ bề trên có thâm niên, dù là khi đóng giả tội phạm hay trở về vai trò cảnh sát.
    Trong khi đó, Mark Wahlberg thể hiện tốt với vai viên cảnh sát “lắm mồm” Stigman. Denzel và Mark tạo nên một bộ đôi thú vị trên màn ảnh, giống như những gì cặp Will Smith – Martin Lawrence hay Thành Long – Chris Rock từng làm. Dù có phong cách tương tự loạt phim Lethal Weapon nhưng những khán giả mê phim hài – hành động vẫn sẽ tìm thấy những điểm mới thú vị trong 2 Guns nhờ sự ăn ý của hai nam diễn viên chính.
    Điểm trừ của 2 Guns là phần mở đầu hơi dài dòng và chỉ đến nửa phim, khi các nhân vật thể hiện rõ cá tính và cuộc rượt đuổi giữa các phe bắt đầu thì câu chuyện mới gay cấn. Nhưng bù lại, từ nửa sau, bộ phim diễn ra với nhịp độ nhanh, hài hước hơn và kèm theo cả những nút thắt bất ngờ khiến người xem bị cuốn hút. Các cảnh hành động được quay với phong cách chân thực, trong đó ấn tượng nhất là cảnh cuối phim với trường đoạn hỗn chiến giữa các phe.
    Do có nhiều cảnh hành động máu me, nhiều câu thoại tục và cả cảnh nóng nên bộ phim được gắn mác R – hạn chế khán giả dưới 17 tuổi. Một khi đã đủ điều kiện về tuổi, 2 Guns với diễn xuất ăn ý của cặp nam chính cùng tính giải trí cao là lựa chọn phù hợp với những fan của dòng phim hành động – hài.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  19. Bố mẹ Matilda là những kẻ dở hơi, bận rộn với cuộc sống ngu ngốc của họ. Họ chẳng thèm đếm xỉa gì đến con cái, nếu có thì cũng chỉ dành cho đứa con trai béo phệ ngu dốt như bố mẹ nó thôi. Cũng may là cô bé Matilda sở hữu năng lực vô địch khắp thiên hà vũ trụ nên mới tồn tại nổi trong cái nhà này: TỰ LẬP từ lúc 2 tuổi. Chưa hết, cô bé còn có khả năng tính nhẩm cực nhanh, đam mê đọc sách, ham học hỏi, sở hữu siêu năng lực và cũng biết làm điệu nữa (con gái mà!). Nghe đến đây là muốn rước Matilda về nuôi luôn rồi ha.
    Ông bà Wormwood không biết mình đẻ ra một cục kim cương. Nếu biết thì họ đã bán rẻ con gái mình cho các đài truyền hình để kiếm bộn tiền rồi, và cũng chính vì không biết nên họ thậm chí còn cố uốn nắn Matilda thành đứa trẻ hư hỏng, khôn lỏi, sống giả dối, nhưng tâm cô bé vững như bàn thạch nên là gần mực mà không bị đen. Bất lực trước đứa con gái “mất nết”, ông bà Wormwood quyết định gửi Matilda đến trại tập trung Auschwitz… Ý mình là gửi Matilda đến trường học của mụ hiệu trưởng Trunchbull ác như quỷ. Bị kìm kẹp giữa hai thế lực người lớn, Matilda đã dùng trí thông minh và sự dũng cảm để tự giải thoát bản thân.
    Matilda là một bộ phim hài hước, dễ thương, tinh nghịch và đôi lúc hơi thô bạo. Các vấn đề giáo dục trẻ nhỏ từ gia đình, nhà trường đều là những điều cơ bản và được kể một cách hóm hỉnh, gần gũi. Ví dụ như người lớn thường mặc định trẻ con luôn sai, trẻ con không biết gì, trứng đòi khôn hơn vịt, phải uốn nắn chúng bằng đe dọa và roi vọt thì chúng mới nên người,… Rõ là lối suy nghĩ và cách dạy dỗ sai bét nhè mà. Làm gì có chuyện lúc nào trẻ con cũng sai và người lớn luôn đúng, chỉ có chuyện người nào đúng người nào sai thôi. Chính vì vỡ lẽ ra điều đó nên cô bé Matilda đã vùng dậy chơi khăm ống bố xấu tính lẫn bà hiệu trưởng xấu người xấu nết. Xem Matilda dạy người lớn một bài học mà khoái lắm luôn.
    Tuy nhiên, mục đích cuối cùng của Matilda không phải là chỉnh người lớn, cô bé muốn tự giải phóng bản thân để đi tìm hạnh phúc thuộc về mình. Phải chi đứa trẻ nào cũng có siêu năng lực như Matilda thì đã hạn chế được mấy vụ bạo hành rồi không. Thôi thì rốt cuộc là… trẻ con cũng có biết gì đâu, vẫn nên là người lớn tự chỉnh bản thân mình thôi.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  20. Elemental (Xứ sở các nguyên tố) ra rạp trong nước ngày 23/6, là tác phẩm mới nhất của hãng hoạt hình nổi tiếng Pixar. Lấy đề tài người nhập cư, phim vẽ nên một thành phố - nơi các nguyên tố Lửa, Nước, Khí, Đất sống chung. Kịch bản xoay quanh hai nhân vật chính - Ember, cô gái thuộc tộc Lửa và Wade - chàng trai người Nước.
    Tương tự tác phẩm Turning Red - cũng do Pixar sản xuất năm 2022, phim xoáy sâu vào mâu thuẫn thế hệ, khi con cái phải sống trong kỳ vọng, mơ ước của phụ huynh. Câu chuyện mở đầu với phân cảnh bố mẹ Ember bỏ xứ ra đi, tìm đến thành phố Element mong có cuộc sống đỡ vất vả hơn. Dù vậy, họ gặp khó khăn với cái nhìn kỳ thị từ các tộc người khác. Người cha gây dựng sự nghiệp với một cửa hàng tiện lợi, mong con gái duy nhất nối nghiệp sau khi ông về hưu.
    Khi trưởng thành, Ember quyết tâm thay cha thực hiện ước mơ, bởi hiểu ông đã lao động cật lực để cả nhà có cuộc sống tốt đẹp. Sau một lần tình cờ gặp Wade, cuộc sống Ember bị đảo lộn. Cô nhận ra bản thân không sinh ra để dọn dẹp, trông nom cửa hàng mỗi ngày. Cô dằn vặt với ước mơ trở thành một nghệ sĩ chế tác thủy tinh.
    Dù thông điệp không mới, Elemental kể bài học nhẹ nhàng, nhiều tiếng cười về cha mẹ, con cái. Các nhân vật mang tính cách đặc trưng của các nguyên tố: Ember nhiệt huyết, giỏi giang song thiếu kiểm soát cảm xúc, còn Wade mềm mỏng, đa cảm, dễ kết nối với người khác. Nữ chính Ember được xây dựng đa chiều về tính cách. Bề ngoài, cô ngoan ngoãn, thích vâng lời cha mẹ nhưng ngọn lửa bên trong cô luôn chờ chực để bùng lên.
    Ban đầu, cô không hiểu nổi bản thân cho đến khi được Wade chỉ ra: Ngọn lửa ấy chính là tiếng lòng của cô, muốn phản kháng lại con đường định sẵn của bố mẹ. Nhờ Wade, cô cũng dần chứng minh được bố đã sai khi cả hai có thể nắm tay trong buổi hẹn đầu tiên.
    Ngoài tuyến truyện về gia đình, Elemental là phim hiếm hoi của Pixar khắc họa câu chuyện lãng mạn của tình cảm đôi lứa. Xuất phát là những người "không đội trời chung", Ember và Wade dần phát hiện những tính cách thú vị của nhau. Ember ngỡ ngàng trước cách Wade có thể làm "sóng" cổ vũ tinh thần mọi người, hay Wade nhận ra ngọn lửa sáng tạo bên trong cô gái khó tính. Vốn chưa từng khóc, Ember phải rơi nước mắt khi chàng trai Nước chạm đến cảm xúc sâu kín nhất của cô.
    Sức hấp dẫn của phim còn đến từ phần hình ảnh giàu sáng tạo. Đạo diễn vẽ nên một thế giới thích ứng với từng nguyên tố, từ phương tiện giao thông đến các món ăn. Người Khí thường di chuyển trên một khinh khí cầu, người Nước có thể luồn lách qua các khe cửa, người Lửa dùng điểm tâm với các bình nhiên liệu. Gia đình nhân vật Ember được lấy cảm hứng từ phong tục, văn hóa châu Á với hình ảnh ngọn lửa xanh - đại diện cho tinh thần truyền thống "cha truyền con nối" qua nhiều thế hệ.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  21. "Moonage Daydream" (2022) là một bộ phim tài liệu độc đáo về cuộc đời và sự nghiệp của **David Bowie**, một trong những biểu tượng âm nhạc và văn hóa lớn nhất thế kỷ 20. Đạo diễn **Brett Morgen**, người nổi tiếng với phong cách tài liệu sáng tạo, đã thực hiện bộ phim này không chỉ để ghi lại tiểu sử của Bowie mà còn để tạo ra một trải nghiệm điện ảnh mang đậm tính nghệ thuật, phản ánh phong cách đa chiều và độc đáo của chính Bowie.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  22. Mở đầu
    Dreams là bộ phim được chỉ đạo bởi cố đạo diễn Kurosawa Akira, ra mắt công chúng vào năm 1990 với tư cách là tác phẩm mở màn cho Cannes Film Festival. Bộ phim sau đó cũng đã gặt hái được nhiều thành công ngoài mong đợi với giải Quả cầu vàng cho phim ngoại ngữ hay nhất và vô số giải thưởng khác được trao tặng bởi Viện Hàn lâm Nhật Bản. 
    Mấy ai biết được rằng, đã từng có thời điểm quá trình sản xuất Dreams gặp khó khăn vì Kurosawa không thể tìm được tài trợ từ các Studio trong nước, bởi trong phim của ông có nhiều phân cảnh thể hiện quan điểm đối với năng lượng hạt nhân cũng như đối với môi trường. Sau đó, ông đã gửi kịch bản cho Steven Spielberg - người rất thích ý tưởng của bộ phim và cũng là người móc nối để Kurosawa Akira có được thỏa thuận tài trợ dưới cái tên Warner Bros. Cũng nhờ thế mà danh sách những kiệt tác Kurosawa Akira để lại cho hậu thế lại được tăng lên.
    Như cố nhà văn Fyodor Dostoevsky đã từng viết:
    “Dreams revealed men’s deepest thoughts, liberated in sleep.”
    Những giấc mơ trong Dreams cũng đại diện cho những suy nghĩ thầm kín nhất trong con người của Kurosawa, đó là cách ông thể hiện cái tôi của bản thân mình, thông qua nhân vật và bối cảnh trong phim.
    Dreams được tổng hợp từ 8 phim ngắn riêng biệt mà mỗi phần phim đều là một giấc mơ được Kurosawa Akira viết kịch bản và đạo diễn. Thực chất những giấc mơ này đều là những sự kiện mà cố đạo diễn đã trải qua, bằng ngôn ngữ cũng như phong cách nghệ thuật đặc trưng của mình, ông đã tạo nên một tác phẩm nơi con người, thiên nhiên và linh hồn tương tác với nhau. Dreams sử dụng nhân vật thay thế qua nhiều thời đại để kể câu chuyện của Kurosawa, từ những kỉ niệm thời thơ ấu tới một người đàn ông vui vẻ chấp nhận cái chết.
    Những giấc mơ mà ông trải qua khi còn nhỏ rất màu sắc và huyền bí trong khi Kurosawa trưởng thành lại mơ về  nỗi sợ hãi của của con người như chiến tranh,thảm họa hạt nhân hay ô nhiễm môi trường. Mỗi giấc mơ đều đưa Kurosawa tiếp xúc một nhân vật kì ảo nào đó như: cáo Kitsune, người đàn bà trên núi tuyết, hồn ma của người lính, Vincent Van Gogh hay ác quỷ…đều truyền tải tâm ý và nỗi kinh hoàng của họ với ông qua các thời kỳ. Bằng cách nhìn vào những giấc mơ đó, chúng ta không chỉ hiểu thêm về đạo diễn Kurosawa mà còn cả những hy vọng và nỗi sợ đã định hình phần lớn người Nhật Bản trong thời hiện đại.
    Sunshine Through The Rain - Vạt nắng sau mưa

    “Vạt Nắng Sau Mưa” là giấc mơ mở màn cho bộ phim, là một giấc mơ mang đầy tính thơ mộng và huyền ảo. Trong giấc mơ này, một cậu bé bị phát hiện khi đang xem lén đám rước dâu của bầy cáo trong rừng, điều này đã khiến bầy cáo tức giận và cậu phải đi tìm và xin lỗi chúng mới được trở về nhà. Tuy nhiên cậu không hề lo sợ, mà vững bước đi trên con đường trải đầy hoa màu và cầu vồng. Mình nghĩ giấc mơ này thể hiện niềm tin của Kurosawa vào sức mạnh của nghệ thuật và trí tưởng tượng cũng như qua chi tiết cậu cầm chắc con dao đi về phía núi rừng cuối phim càng chắc chắn hơn cho sự trưởng thành trong tâm trí cậu bé, can đảm chấp nhận thử thách. Có lẽ nghệ thuật là niềm tin vững chắc để cậu bé ấy hay nói đúng hơn là chính Kurosawa mạnh mẽ, quyết tâm hơn với lý tưởng của mình.

    Peach Orchard - Vườn đào

    Tiếp theo, “Vườn Đào” là một giấc mơ đậm chất kịch. Nó thể hiện sự bất lực của trẻ em trước bi kịch và những quan niệm khó hiểu về cái chết và mất mát ở độ tuổi này. Thực tế rằng một trong những em gái của cố đạo diễn Kurosawa, Momoyo, đã qua đời đột ngột khi ông còn nhỏ. Trong hồi ký của mình, ông nhớ lại lúc chơi búp bê Hina với người em gái “đột ngột qua đời vào năm lớp 4 - như thể bị một cơn gió quái quỷ thổi qua”. Điều này cũng đã giải thích cho việc tại sao chỉ có cậu bé là nhìn thấy cô gái trong bộ kimono màu hồng nhạt ấy, đó chính là hiện thân của em gái ông. Qua đó thể hiện sự khó khăn trong việc chấp nhận cái chết và buông bỏ những người mà Takashi Koizumi - trợ lý đạo diễn lâu năm của Kurosawa - xác nhận, đạo diễn rất quý mến. Lập luận này càng được củng cố thêm qua hình ảnh cuối phim, cho thấy hiện thực về một khu vườn chết, trong đó tất thảy trừ một cây hoa anh đào đều bị đốn hạ. Ngoài ra, mình nghĩ đây còn là ngụ ý của đạo diễn Kurosawa về ý thức giữ gìn truyền thống dân tộc, kèm theo đó là thiên nhiên. Một cách truyền tải đầy ẩn ý mà tự nhiên.
     
    The Blizzard - Bão tuyết

    Giấc mơ thứ ba “Bão Tuyết” theo mình thấy là còn ẩn chứa nhiều lớp nghĩa hơn việc nói về thiên nhiên và đối mặt khó khăn trong cuộc sống. Phải nói rằng, trong giấc mơ này các nhà leo núi đang đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết khi phải tìm đường về nơi trú ẩn trước khi cơn bão lớn hơn. Đạo diễn Kurosawa còn đẩy tình huống lên cao điểm hơn khi gợi về ý niệm từ bỏ, tự sát bằng việc những nhà leo núi chán nản, ngã quỵ xuống nền tuyết lạnh, chỉ chờ cho cái chết đến với mình trong đó có cả nhân vật chính. Nói thêm rằng, đạo diễn Kurosawa Akira cũng đã từng có ý định tự tử vào năm 1971 khi gặp thất bại trong công việc. Điều này cũng có liên quan ít nhiều tới tình trạng của các nhà leo núi trong phim và nhân vật người phụ nữ tuyết bí ẩn xuất hiện giữ nhân vật chính lại dưới nền tuyết một phần thể hiện số phận bi thảm của những người leo núi đã nằm lại dưới lớp tuyết ngoài ra đó còn là biểu tượng của ý nghĩ muốn tự sát; ý nghĩ vang vọng khiến nhiều người tin rằng từ bỏ dễ dàng hơn rất nhiều so với nỗi đau khi tiếp tục. 

    Điều này lại nhắc về nỗ lực tự sát của Kurosawa người sau trải qua biến cố đã sẵn sàng vứt bỏ để đến với cái chết. Đây còn là một chi tiết đáng buồn liên hệ trực tiếp tới người anh quá cố của ông, Heigo, người đã tự tử năm 27 tuổi. Như ông đã viết trong cuốn tự truyện của mình:
    Cuộc đời, nỗi buồn và sự mất mát người thân đã được vị đạo diễn, với rất nhiều cảm xúc, đã làm sống lại những kỉ niệm ấy thông qua phép màu của điện ảnh. Ông đặt những ký ức đau buồn của mình qua lăng kính, cho người xem thấy nhân vật sau những giày vò, đã chống lại cái chết, lê lết kéo đồng đội của mình khỏi đống tuyết, và sau đó là cảnh cơn bão tan, nơi trú ẩn hiện ra trước mắt. Phân cảnh này phần nào thể hiện khát vọng sống mãnh liệt của Kurosawa, rằng sau khi tự sát bất thành, khát vọng sống và cống hiến cho đam mê càng nhiều hơn, thúc dục ông tạo ra những tuyệt tác cho nền điện ảnh thế giới.
    The Tunnel - Đường hầm
    Là cuộc đối thoại giữa viên sĩ quan đang trên đường về nhà và những người đồng đội đã ngã xuống của mình trong cuộc Thế Chiến II. Trong phần phim này,  cố đạo diễn Kurosawa đã thể hiện quan điểm của mình về sự sống và cái chết cũng như nói lên tiếng lòng của ông về sự vô nghĩa của chiến tranh, hay nói cách khác đây là Bài ca phản chiến được thể hiện thông qua lăng kính điện ảnh. Tuy nhiên, đây lại không phải là những kinh nghiệm thực tiễn của vị đạo diễn với chủ đề này mà nó lại dựa trên những quan điểm tiêu cực của ông về chiến tranh. “Không phải kinh nghiệm thực tiễn” là vì trong quá khứ ông đã bị quân đội Nhật Bản từ chối trong Thế Chiến II, dẫn đến việc ông phải nhập ngũ quá muộn và do đó không có cơ hội chiến đấu cho Quân đội Đế quốc Nhật Bản. 
    Đây là những gì viên sĩ quan đã nói với những người lính dưới trướng của mình, những người đã chết vì mệnh lệnh của ông. Mình nghĩ rằng đây là lời bộc bạch của chính đạo diễn Kurosawa, không chỉ đối với ông mà đối với bất cứ người thanh niên ở bất cứ quốc gia nào, việc không được đứng lên chiến đấu vì đất nước của mình là một nỗi thất vọng vô cùng lớn. 
    Và đoạn thoại trước đó của viên sĩ quan có thể chính là lời chỉ trích của ông với cách xử lý của Chính phủ Nhật Bản trong những năm cuối của cuộc chiến, khiến cho hơn 2 triệu binh lính tử trận và tình trạng bất ổn tăng cao. 
    Cuối cùng, những người lính cũng quay trở lại đường hầm. Tượng trưng cho hòa bình đã trở lại, những nỗi đau, bất bình xuất hiện trong cuộc chiến giờ đây cũng chỉ còn là quá khứ không thể thay đổi được, chúng ta phải chấp nhận nó và bước tiếp.

    Thông qua điện ảnh, Kurosawa đã hồi sinh những giấc mơ và kí ức của mình, đau khổ, luyến tiếc, bất bình,.. những cảm giác ấy được ông nhân cách hóa qua từng khung cảnh, từng lời thoại trong tác phẩm. Cần phải biết rằng, khi thực hiện bộ phim này, đạo diễn Kurosawa đã ở tuổi 80 nhưng ông vẫn không ngừng nghỉ thể hiện lí tưởng của mình thông qua màn ảnh rộng, minh họa từng khung hình như một bức tranh đầy màu sắc và ẩn ý. Không chỉ qua Dreams mà qua rất nhiều tác phẩm khác của đạo diễn Kurosawa như Kagemusha (1980) hay Ran (1985) ta đều dễ nhận ra những khung cảnh màu sắc như tranh vẽ, điều này thực chất lại có liên quan tới cảm quan nghệ thuật của đạo diễn Kurosawa. Ban đầu ông đã muốn trở thành một họa sĩ  nhưng giấc mơ ấy đã tiêu tan vì lý do tài chính cũng như hạn chế trong thông điệp truyền tải, ông đã nói rằng:
    ... Tôi chỉ đơn giản không thể sống bằng nghề vẽ. Và tôi nhận ra rằng với tranh, tôi không thể nói hết những gì mình nghĩ. Có rất nhiều điều tôi muốn nói nhưng tôi không thể làm được điều đó với những bức tranh…
    Nhưng không vì thế mà ông từ bỏ hội họa, bằng cách này hay cách khác, điện ảnh của Kurosawa vẫn mang nét gì đó rất nghệ thuật. Ông đưa hội họa vào khung hình và trong khâu chuẩn bị, bằng cách vẽ tay từng phân cảnh cho Dreams cũng như nhiều tác phẩm trước đó, ông giải thích đó “như một phương tiện hữu ích để giải thích ý tưởng cho nhân viên của mình”
    Điều này được thể hiện rõ nhất qua giấc mơ tiếp theo, Crows - Bầy quạ, lấy hình tượng người có ảnh hưởng trong cuộc đời của ông, họa sĩ Vincent Van Gogh.

    Đây là giấc mơ mình ấn tượng nhất, không chỉ bởi gam màu tươi sáng, bắt mắt mà nó còn lấy cảm hứng từ những bức tranh của Van Gogh và vị đạo diễn huyền thoại Martin Scorsese chính là người thủ vai Van Gogh trong giấc mơ này.
    Akira Kurosawa, một người hâm mộ cuồng nhiệt của Van Gogh và các tác phẩm của ông, đã liệt kê ông trong cuốn tự truyện của mình là "một trong ba họa sĩ mà ông đã đề cập khi xin việc tại một công ty điện ảnh" và, khi nhắc đến cái chết bi thảm của anh trai mình, "một trong ba họa sĩ có những bức tranh đã thay đổi cách nhìn của ông đối với thế giới thực sau vụ tự sát của Heigo".

    Với "Bầy quạ", Kurosawa khơi gợi lại những ký ức đau buồn dưới hình thức của họa sĩ được yêu thích nhất nhưng lại đoản mệnh của ông. Ông bày tỏ tình cảm của mình và gửi lời chia buồn sau sự kiện đối với Van Gogh, người không chỉ là hiện thân của sự mất mát bi thảm của anh trai ông và bản thân người họa sĩ, mà còn là toàn bộ nền điện ảnh. Thông qua việc sử dụng Scorsese trong vai Van Gogh, Kurosawa bày tỏ lòng biết ơn đối với điện ảnh, phương tiện đã tạo nên sự nghiệp của ông, và cũng tôn vinh hội họa, niềm đam mê lớn nhất của ông. Trong Dreams, Kurosawa kết nối các dấu chấm trong tâm lý, cuộc đời, di sản của mình và bày tỏ sự tôn kính đối với những nhân vật, bộ phim và mối quan hệ đã khiến điều đó trở nên khả thi.

    Ở giấc mơ này, ta được thấy một góc nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống hay nói kĩ hơn là về cái chết, thông qua ngày tận thế và vũ khí hạt nhân. Giấc mơ bắt đầu với cảnh đoàn người lũ lượt tháo chạy, đằng sau là núi Phú Sĩ đỏ rực chực chờ phun trào. Nhưng thực chất, đó lại là do nhà máy hạt nhân đằng sau núi phát nổ. Việc sử dụng ngọn núi Phú Sĩ - biểu tượng của Nhật Bản để che trước nhà máy hạt nhân có thể là dụng ý của đạo diễn Kurosawa để nói lên rằng đôi khi thứ chúng ta thấy trước mắt lại không phải điều thực sự đang diễn ra, thứ giết chết con người đôi khi lại chính là con người. Để nói kỹ hơn thì núi Phú Sĩ chính là linh hồn của Nhật Bản, Nhật Bản là núi Phú Sĩ và núi Phú Sĩ chính là Nhật Bản. Ngọn núi này đã xuất hiện rất nhiều trong thơ ca, văn hóa, tín ngưỡng của người dân nơi đây, bằng cách sử dụng một sự kiện nhân tạo phá hủy thứ tượng trưng cho cả một dân tộc, đạo diễn Kurosawa muốn nhấn mạnh về sự tồn vong hay tận thế đều do nhân loại quyết định.

    Giấc mơ này cũng là một lời trách móc của đạo diễn Kurosawa với những người đã tạo ra hạt nhân hay nói cách khác là những người đã tạo ra kết cục bi thảm cho nhân loại nói chung và đối với người dân Nhật Bản qua 2 cuộc ném bom hạt nhân năm 1945. 
    “...những đám mây đỏ đó. Đều là Uranium - 239. Một phần mười triệu gram có thể gây ra ung thư. Màu vàng là Strontium - 90. Khi nó đi vào cơ thể có thể gây nên bệnh bạch cầu. Màu tím là Caesium - 137. Gây ảnh hưởng tới hệ thống sinh sản và dị tật thai nhi.”
    Đây là lời giải thích của ông tiến sĩ về những tác hại chết người của phóng xạ hạt nhân. Bằng cách giải thích cặn kẽ về tác động của phóng xạ, đạo diễn Kurosawa đã bộc lộ sự thất vọng của mình đối với loài người cũng như mong muốn dai dẳng đầu tư vào phát triển công nghệ hạt nhân. Cũng như cảnh ông tiến sĩ nhảy xuống vách núi tự sát phần nào thể hiện sự vô trách nghiệm của những người tạo ra nó, họ biết những hợp chất có trong nó sẽ gây hại gì cho môi trường nhưng bản thân họ thay vì kiềm chế nó lại tô vẽ cho nó những màu sắc để dễ nhận biết hơn, dễ nhận biết cái chết.

    Đây có thể coi là giấc mơ nối tiếp của giấc mơ “Mount Fuji in Red” trước đó, khi phóng xạ đã lan ra khắp vùng và lúc này ta được thấy những người nhiễm phóng xạ dần mọc sừng và trở thành những con quỷ gớm ghiếc, thực vật cũng mang những hình thù kỳ dị. Đây chính là viễn tưởng về hậu quả của vũ khí hạt nhân mà đạo diễn Kurosawa muốn cho cả thế giới thấy, điều này càng quan trọng hơn khi Thảm họa hạt nhân Chernobyl xảy ra 4 năm trước khi bộ phim được công chiếu. 
    Có một điều đặc biệt rằng những con quỷ trong giấc mơ này lúc nào cũng trong tình trạng đau đớn, do chiếc sừng mọc trên đầu chúng, càng nhiều sừng tức nỗi đau càng lớn. Cấp bậc của những con quỷ cũng được thể hiện thông qua những chiếc sừng chúng có, càng nhiều sừng, càng cao cấp, nỗi đau càng lớn. Phải chăng Kurosawa đang chỉ thẳng tay vào những người chịu trách nhiệm cho các sự kiện thảm họa đang diễn ra, vạch trần tội ác của họ và buộc họ phải cảm nhận từng chút nỗi đau, tội lỗi họ đáng phải chịu.
    Cuối cùng trong giấc mơ “Ngôi làng cối xay nước” Kurosawa kết thúc những lời than thở, suy ngẫm, ký ức và tất nhiên là cả những giấc mơ bằng một phần phim nhẹ nhàng. Sau khi vượt qua những thước phim dày đặc các tầng lớp nghĩa và hoạt ảnh màu sắc, “Ngôi làng cối xay nước” mở ra một lối thoát xuyên vào thiên nhiên. Đã bác bỏ ý niệm chúng ta không thể sống thiếu công nghệ, máy móc hiện đại. Thực chất, chúng ta đang quá quan tâm tới những phát minh và đổi mới mà không biết gì về vẻ đẹp của thế giới tự nhiên.
    Tuổi thọ của chúng ta trên hành tinh này là có hạn. Thậm chí còn có thể ngắn hơn bởi những vấn đề biến đổi thiên nhiên do con người tạo ra. Tuy nhiên, không phải là hết cách. Chúng ta vẫn có thể giảm tải sự phụ thuộc vào công nghệ và chấp nhận sự xuống cấp của thế giới xung quanh để tìm cách cải thiện nó. Suy cho cùng, không nên dựa vào công nghệ để khiến chúng ta hạnh phúc, mà hãy coi cuộc sống của chúng ta là món quà hạnh phúc nhất.

    Thay cho lời kết
    Bằng tài năng trời phú của mình, cố đạo diễn Kurosawa Akira đã gói gọn những ý niệm về cuộc sống và cả nhân sinh quan vào trong tác phẩm. Đúng với khái niệm phim ảnh phản chiếu tư duy sâu kín của con người, thông qua lăng kính điện ảnh, vị đạo diễn đã truyền tải những kìm nén ẩn sâu trong ông và cả những suy ngẫm trong tiềm thức cá nhân mỗi con người hay cả tập thể. Mình thật sự mong rằng mọi người có thể một lần trải nghiệm Dreams để biết nó tuyệt đến thế nào. 
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  23. East of Eden (1955) là một bộ phim tâm lý Mỹ, do Elia Kazan đạo diễn, dựa trên nửa sau của tiểu thuyết cùng tên của John Steinbeck. Bộ phim nổi tiếng không chỉ bởi cốt truyện cảm động mà còn bởi màn trình diễn ấn tượng của James Dean trong vai chính, mang lại cho anh danh tiếng quốc tế. Đây cũng là bộ phim đầu tiên trong sự nghiệp ngắn ngủi nhưng đầy dấu ấn của James Dean.
    Lấy bối cảnh tại thung lũng Salinas, California, vào thời điểm trước và trong Chiến tranh Thế giới thứ nhất, East of Eden xoay quanh câu chuyện về gia đình Trask, đặc biệt là mối quan hệ phức tạp giữa hai anh em Cal (James Dean) và Aron (Richard Davalos), cùng với cha của họ, Adam Trask (Raymond Massey).
    Cal Trask là một chàng trai trẻ luôn cảm thấy mình bị cha ghẻ lạnh và ít được yêu thương hơn so với người anh Aron, người được Adam đánh giá cao vì tính cách ngoan hiền và tuân thủ nguyên tắc. Cal luôn khát khao có được sự công nhận và tình yêu từ cha, nhưng anh cảm thấy bị lép vế và luôn đối diện với mặc cảm tội lỗi mà anh không thể lý giải.
    Mọi chuyện trở nên phức tạp hơn khi Cal phát hiện ra rằng mẹ của anh và Aron, người mà cha họ đã nói là đã chết từ lâu, thực ra vẫn còn sống và đang điều hành một nhà chứa trong thị trấn. Đây là một cú sốc lớn đối với Cal, và càng khiến anh thêm xa cách với cha và người anh trai Aron, người vẫn tin rằng mẹ họ đã qua đời.
    Trong khi Cal đấu tranh với cảm giác bị từ chối và sự mâu thuẫn nội tâm, anh nỗ lực tìm cách làm cha tự hào. Khi Adam gặp khó khăn tài chính vì đầu tư vào một doanh nghiệp nông nghiệp thất bại, Cal quyết định kiếm tiền bằng cách kinh doanh trong lĩnh vực nông sản, hy vọng món tiền anh kiếm được sẽ giúp cải thiện mối quan hệ với cha. Tuy nhiên, khi anh tặng số tiền này cho cha mình, Adam từ chối với lý do không đồng ý với cách mà Cal kiếm được số tiền đó, khiến Cal càng thêm tức giận và tổn thương.
    Đỉnh điểm của xung đột diễn ra khi Aron phát hiện ra sự thật về mẹ của họ, điều khiến Aron suy sụp và tự nguyện nhập ngũ, một quyết định dẫn đến bi kịch. Cuối cùng, phim khép lại với những cung bậc cảm xúc cao trào khi Cal phải đối mặt với những mất mát, đau khổ và tìm cách hòa giải với cha mình.
    Chủ đề và phong cách:
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  24. Thị trấn Halloween (Halloween Town) là một thế giới kỳ ảo. Cư dân ở đó bao gồm các loài yêu quái biến dạng, quái vật, linh hồn, ma cà rồng, yêu tinh, ma sói và phù thủy, còn Jack Skellington (Vua Bí ngô - "The Pumpkin King") là người lãnh đạo việc tổ chức lễ Halloween hàng năm. Tuy nhiên, trong một lần tự bạch, Jack tiết lộ rằng anh đã chán ngấy việc tổ chức một buổi lễ lặp đi lặp lại năm này qua năm khác (ca khúc "Jack's Lament"). Trong khi chán nản, anh lang thang trong khu rừng ngoài nghĩa địa và tình cờ bắt gặp chín cánh cổng dẫn tới chín ngày lễ khác nhau và vô tình mở được cánh cửa tới "Thị trấn Giáng sinh" (Christmas Town). Ở đó cư dân có trách nhiệm tổ chức lễ Giáng sinh hàng năm dưới sự chỉ đạo của Ông già Noel (ca khúc "What's This"). Ấn tượng và trầm trồ với không khí và phong cách của ngày lễ này, Jack kể cho mọi người nghe những gì anh vừa được chứng kiến và trải qua (ca khúc "Town Meeting Song"). Tuy nhiên họ chẳng thể nào hiểu được những điều đó và cứ so sánh mọi thứ với lễ Halloween. Jack tuyên bố rằng thị trấn Halloween sẽ giành quyền tổ chức lễ Giáng sinh.
    Quá thích thú với lễ Giáng sinh, Jack nảy ra ý định sẽ chiếm đoạt vai trò của Ông già Noel (ca khúc "Jack's Obsession"). Mỗi cư dân của thị trấn được giao cho một nhiệm vụ để tổ chức lễ hội (ca khúc "Making Christmas"); trong lúc đó, Sally, một cô gái búp bê làm từ giẻ cũ do một nhà bác học điên của thị trấn làm ra, bắt đầu đem lòng yêu Jack. Dù trong lòng luôn lo sợ rằng kế hoạch của Jack sẽ trở thành một thảm hoạ (ca khúc "Sally's Song"), nhưng Sally không tài nào thuyết phục được anh. Jack giao cho Lock, Shock và Barrel, bộ ba đứa trẻ tinh quái đi bắt Ông già Noel và mang về Thị trấn Halloween. Khác với ý muốn của Jack, để cho vui (ca khúc "Kidnap the Sandy Claws"), ba đứa trẻ lại mang Ông già Noel tới chỗ tên ba bị Oogie Boogie, kẻ rắp tâm hãm hại ông già Noel (ca khúc "Oogie Boogie's Song").
    Khi lễ Giáng sinh tới, Sally dùng sương để cản bước Jack nhưng không thành bởi chú chó ma Zero của Jack sở hữu chiếc mũi phát sáng. Thế là Zero dẫn đầu chiếc xe kéo hình quan tài giúp Jack bay đi phân phát cho trẻ em trên khắp thế giới. Nhưng những món quà của anh (gồm những chiếc đầu người co quắp, rắn ăn cây thông Nô-en, bí ngô có hình Jack trong hộp, gấu bông ma cà rồng, vịt đồ chơi có răng nhọn, vòng hoa thánh biết chuyển động, v.v...) khiến lũ trẻ sợ hãi. Các vị phụ huynh liền báo cảnh sát. Hệ thống báo động phòng không được kích hoạt, đèn pha soi sáng bầu trời giúp người ta định vị được Jack và bắn hạ anh bằng đại bác. Chiếc xe kéo đâm sầm xuống và người dân thị trấn Halloween tưởng rằng Jack đã chết, nhưng thực ra anh vẫn sống sót và hạ cánh ở một nghĩa địa. Mặc dù thất vọng vì kế hoạch đổ bể nhưng Jack nhanh chóng lấy lại tinh thần và nghĩ ra những ý tưởng mới cho mùa Halloween năm sau (ca khúc "Poor Jack"), đoạn anh vội vã trở về nhà.
    Trong lúc ấy, Sally tìm cách giải thoát cho ông già Noel, nhưng bị Oogie bắt được. Jack lần xuống hang ổ của Oogie và cứu cả hai người. Oogie liên tiếp tung ra hết bẫy này đến bẫy khác để bắt Jack nhưng anh đều thoát được. Jack dùng tay rút những sợi chỉ khâu lớp vỏ ngoài của Oogie, khiến khối rắn rết và sâu bọ cấu thành nên cơ thể hắn trở nên rệu rã và lần lượt rớt xuống nham thạch, bị tiêu hủy. Ông già Noel mắng Jack vì những việc làm của anh rồi nhanh chóng ra đi để cứu vớt Giáng sinh.
    Khi Jack trở về thị trấn Halloween thì cũng là lúc ông già Noel mang tuyết đến nơi này, nhằm tha thứ và giảng hòa với Jack. Tuyết rơi khiến các cư dân thấy bối rối và lạ lẫm, nhưng rồi nhanh chóng chuyển sang thích thú và chơi đùa một cách hào hứng. Trên đỉnh đồi ở nghĩa địa, Jack thổ lộ tình cảm với Sally và hai người trao nhau một nụ hôn (ca khúc "Finale/Reprise").
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted
  25. Enter the Dragon (1973) là một bộ phim võ thuật kinh điển của Hong Kong và Hollywood, với sự tham gia của Lý Tiểu Long (Bruce Lee) trong vai chính. Đây là bộ phim cuối cùng mà Lý Tiểu Long hoàn thành trước khi qua đời và được coi là một trong những bộ phim võ thuật có tầm ảnh hưởng nhất mọi thời đại. Phim được đạo diễn bởi Robert Clouse và được sản xuất bởi Warner Bros., kết hợp yếu tố võ thuật châu Á với phong cách điện ảnh phương Tây, giúp đưa Lý Tiểu Long trở thành một biểu tượng toàn cầu.
    Phim xoay quanh nhân vật chính Lee (Bruce Lee), một võ sư cao thủ đến từ Thiếu Lâm, được chính phủ Anh chiêu mộ để tham gia vào một giải đấu võ thuật tổ chức trên đảo của Han (Shih Kien), một tên trùm tội phạm. Mặc dù giải đấu được tổ chức dưới vỏ bọc hợp pháp, Lee được giao nhiệm vụ bí mật điều tra Han, vì ông ta bị nghi ngờ có liên quan đến các hoạt động buôn bán ma túy và buôn người quốc tế.
    Lee chấp nhận nhiệm vụ này với một mục đích cá nhân: trả thù cho cái chết của chị gái mình, người đã bị thuộc hạ của Han, O'Hara (Robert Wall), hãm hại đến tự sát. Trong khi đó, hai võ sĩ khác tham gia giải đấu là Roper (John Saxon) và Williams (Jim Kelly) cũng có những mục tiêu và động cơ riêng.
    Trong giải đấu, Lee sử dụng tài năng võ thuật của mình để tiến sâu vào các vòng đấu, đồng thời khám phá thêm về những hoạt động phi pháp trên đảo của Han. Anh lẻn vào các khu vực bí mật vào ban đêm, thu thập bằng chứng về những tội ác của Han. Cuối cùng, Lee đối mặt trực tiếp với Han trong một trận đấu quyết liệt, khi những kẻ đồng minh và kẻ thù của anh đều lộ diện trong cuộc xung đột cuối cùng.
    • 0 Downloads
    Joker
    Submitted